Chùm thơ ”Những cánh thơ bay” Tác giả ĐOÀN VĂN HẠNH (Hà Nội)

14/05/22 – 02:05

Tác giả Đoàn Văn Hạnh

Sao anh im lặng

Em nói về nước mắt em, mặn và chát
Em nói về thơ anh, cỏ lạ
Em nói về anh, im lặng
Em nói về cuộc đời đôi lứa, lạ lùng.

Anh im lặng để say sắc hồng nhung
Viết những câu thơ để ai thương, ai nhớ
Trong sâu xa đâu chỉ có ước mơ

Cháy những nghĩ suy, thổn thức, đợi chờ

Dập dồn sóng mắt, cho con tim anh đập vô bờ.
Em và bài thơ em tặng
Thao thức mãi trong anh.

Câu hỏi tình yêu

Em đã hỏi anh một ngàn câu hỏi
Còn một câu hỏi tiếp nữa đi em
Gương mặt anh thường hiện ánh hồng hào
Có khi em lại hình dung mờ tối.

Mình yêu nhau có lúc hiểu nhầm nhau
Khi nói ra mới thấy mình có lỗi
Dẫu em hỏi một ngàn câu tiếp nữa
Không bao giờ là đủ hỡi em yêu.

Anh như em chẳng có câu trả lời
Câu trả lời mà em chấp nhận được
Lời giải nào cũng trở thành khó hiểu
Bởi yêu không có đáp số cuối cùng.

Em yêu anh không chấp nhận cách xa
Không chấp nhận dù một lần giả rối
Không chấp nhận dẫu một lần bạc bội
Bởi em yêu với tất cả tấm lòng.

Em yêu anh ngàn lẻ một lần thương
Ngàn lẻ một lần hẹn hò chờ đợi
Ngàn lẻ một lần buồn vui xen lẫn
Ngàn lẻ một lần nỗi nhớ mỗi ngày.

Em yêu anh với bộn bề tâm sự
Muốn anh nói và muốn anh lặng im
Muốn anh cười và cũng phải suy tư
Muốn anh vui tươi, có lúc nên buồn.

Giá như anh là một kẻ tài hoa
Để đem đến cho em điều mới lạ
Nhưng anh chỉ muốn mình không tên tuổi
Trao tặng em những hạnh phúc đời thường.

Dẫu em có hỏi ngàn lẻ một câu
Ngày mai em hỏi những câu khác nữa
Em là thế một tình yêu đích thực
Một tình yêu anh tìm kiếm suốt đời.

Người thứ ba

Người thứ ba là ai em nhỉ
Không phải anh cũng chẳng phải em
Không phải là người thân hai đứa
Là người xa lạ giữa hai ta.

Đã bao giờ có người thứ ba
Để hình dung cuộc đời nghiêng ngả
Để tâm trạng quay cuồng bão tố
Để đứng ngồi đi lại không yên.

Đã mấy lần em bảo anh có
Một ai đó đang ngồi trước mặt
Một bóng hồng ngồi sau anh đó
Một nụ cười duyên dáng đung đưa.

Nếu là anh có người thứ ba
Em đâu nhớ hoàng hôn màu tím
Con đường quen, quán xưa, lối cũ
Anh đâu còn thơ tặng người yêu.

Đôi ta yêu, cây cỏ hờn ghen
Anh thầm ơn cuộc đời tươi đẹp
Đưa hai ta duyên phận gần nhau
Để trao nhau những gì vô giá.

Chưa người thức ba em đã thức
Mới nửa đêm đã mong trời sáng
Nỗi ưu phiền vất vả đời riêng
Mơ ước đẹp tạm đành gác lại.

Anh yêu em chẳng giấu lòng mình
Còn có điều gì anh chưa nói
Chuyện xưa nay buồn vui hy vọng
Chỉ tình yêu chưa nói hết lời.

Anh như viên đá thô trên tay
Xấu đẹp thế nào em thấy cả
Dưới ánh sáng cầu vồng bảy sắc
Sắc màu nào em chọn nơi anh.

Dẫu yêu em đến tan đất trời
Anh vẫn muốn em nghĩ anh có
Người thứ ba, càng thêm tri kỷ
Để tình ta bền chặt dài lâu.

Mưa trong giờ hẹn

Trước giờ hẹn lòng sao quá bồi hồi
Mưa ập đến kéo dài qua giờ hẹn
Mưa ơi mưa sao mưa lại quá vội
Có biết chiều nay đôi bạn hẹn nhau.

Ở đầu bên kia em có hay biết
Anh bên này đang nhớ lắm về em
Bên ấy bên này cách có bao xa
Gần là thế mà xa xôi là thế.

Giận những cơn mưa, mưa không hề ngớt
Nhìn những giọt mưa có tội gì đâu
Có phải mưa là lời ta nhắn gửi
Rất ngọt ngào tươi mát và thiết tha.

Ơi cuộc đời đẹp như muôn ý thơ|
Ta không giận mưa dù ta lỡ hẹn
Ta sẽ buồn nếu không mưa làm bạn
Vậy mưa ơi hãy rơi nhẹ hồn tôi.

Nhưng mưa ơi hãy ngừng lại thôi|
Nếu không ta sẽ đội mưa đến gặp
Vì lời mưa nói ít lời sánh kịp
Nhưng đâu bằng ta nói với người yêu.

Khi gặp em rồi không cần nói nữa
Còn  mưa muốn mưa thì cứ tuôn mưa
Lúc ấy mưa sẽ trở thành suối nhỏ
In lung linh đôi bạn trẻ bên bờ.

Ảnh minh hoạ internet

Vết cháy hình trái tim

Tình cờ áo anh cháy
Vết cháy hình trái tim
Em thức đêm vá lại
Miếng vá hình trái tim.

Vết cháy nhỏ nhỏ thôi
Mà chứa bao mũi chỉ
Sợi dọc đan sợi ngang
Miếng vá thành bền chặt.

Tấm áo anh mặc vào
Có tình em trong đó
Và hương thơm kỳ lạ
Cứ thoảng bay dịu dàng.

Ôi! Vết cháy tình cờ
Trước giờ phút chia tay
Bỗng trở thành kỷ niệm
Không bao giờ lãng quên.

Ngày mai những lúc xa
Anh biết cậy nhờ ai
Thức đêm ngồi vá áo
Miếng vá hình trái tim.

ĐOÀN VĂN HẠNH

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: