24/05/22 – 02:05
Buồn hiu hắt
Thuở tuổi đôi mươi tuổi ngọc ngà
Ân tình giễu cợt với trăng hoa
Rồi nay một bóng hoàng hôn chết
Lặng cả không gian ánh nguyệt tà.
Bội bạc
Hỡi ơi! Những tấm chân tình
Trao vàng gởi ngọc lụy mình vì ai
Phụ người ta nỡ buông tay
Để hoài day dứt cho nay ngậm ngùi.
Nhớ
Thức đêm mới biết đêm dài
Thương ai mới biết vì ai tôi buồn
Nặng lòng mỗi buổi chiều buông
Bâng khuâng đêm muộn vấn vương canh tàn.
Trăng hoa
Thuyền kia chưa cắm con sào
Chưa vô bến đỗ chưa vào bãi neo
Đón đưa tình ái dập dìu
Cúc – đào – mận – lý – mỹ miều đê mê
Đa tình ai kẻ vẹn thề
Trăng hờn hoa tủi gió về… miền xuôi!!
Chiều hoàng hôn
Hoàng hôn nhuộm sắc mây hồng
Chân trời khuất bóng cánh chim lạc loài
Người đi để lại tình này
Thương ai ai nhớ nhớ ai ai buồn.
Nguyễn Văn Thanh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang