Chùm thơ 999 bài thơ tình năm 2022 – Tác giả NGUYỄN QUỐC TRUNG (TP Hồ Chí Minh)

07/06/22 – 02:06

 

                                           

                                                      Tác giả Nguyễn Quốc Trung

Nỗi niềm!

Muốn trói tim em bằng sợi nắng
Để ấm hồn em thôi vắng lặng
Chiều Đông buồn mây rơi xuống thấp
Giọt lệ dài chảy trong im lặng…

Chuyện tình mình khoé mắt cay cay
Bởi yêu thương cồn cào sóng dậy
Bờ môi em mềm trong nhung nhớ
Đêm lạnh về không rượu mà say…

Để cho ta được khóc một lần
Vì tim yêu thổn thức bâng khuâng
Trời nắng mưa hay trời bảo tố
Vẫn lặng yêu như đợt sóng ngầm…

Vần thơ nào ta viết cho em
Cho tình yêu vọng mãi êm đềm
Cho tim thôi cô đơn trằn trọc
Cho tình mình sóng hát dịu êm…

Tình yêu như chiếc đủa nhiệm màu
Khi tình chết nghẹn nỗi thương đau
Bổng sống lại tình yêu nhân thế
Để bên nhau theo sóng bạc đầu…                  

                                                      18/3/2022

 

 

Tình đông!

Mùa thu giờ đã xa rồi
Trăng khuya cũng vắng cũng thôi nô đùa
Miền quê bốn phía gió lùa
Mênh mông gió thổi đuổi xua lạnh lòng…

Lục tìm một chút nắng hồng
Dấu trong khóm Cúc tô hồng môi em
Phương Nam chút nắng gửi kèm
Tặng em thêm ấm ngày đông êm đềm…

Thương em thục nữ yếu mềm
Ước thành vạt nắng dịu êm nồng nàn
Tim anh mơ hóa nắng vàng
Nghiêng về bên ấy muôn vàn yêu thương…

Anh đi muôn nẻo ngàn phương
Dấu trong vạt nắng sợi thương gửi về
Sợi thương thắt chặt lời thề
Cùng muôn nỗi nhớ gửi về bên em…

Trời đông buốt lạnh hàng đêm
Đầy thêm nỗi nhớ ngọt mềm môi xa
Đôi ta tình mãi đậm đà
Bên nhau xế bóng trăng tà ngàn năm…

                                   Sài Gòn, thứ 5 ngày 30/12/2021

 

Nhớ ơn thầy cô!

Tôi đi giữa dòng đời vội vã
Chợt nhớ về những tháng ngày xa
Mái trường xưa rợp trời phượng đỏ
Bỗng ùa về như mới hôm qua…

Sài Gòn hôm nay nắng chan hòa
Phố phường sắc thắm vạn cánh hoa
Dành tặng thầy cô, ngày Nhà giáo
Cảm xúc trào dâng lệ nhạt nhòa…

Đường trần vội vã hồn quên lãng
Ba mấy năm… như là một thoáng
Tuổi học trò vụng dại hồn nhiên
Thơ ngây trong phượng hồng toả sáng…

Thầy cô ơi! Ai còn ai mất
Người còn sống hay trong lòng đất?
Bóng dáng thầy rộng lượng bao dung
Giờ nơi nao…chân trời xa khuất…

Tình sâu nghĩa nặng bóng đò đưa
Thanh cao tâm sáng nói sao vừa
Ơn này khắc hoài ghi trong dạ
Mãi nhớ lời Thầy buổi khi xưa…

Ngày vui Nhà giáo hôm nay
Kính thầy cô khoẻ sum vầy cháu con
Trên cành chim hót véo von
Ơn thầy em nguyện sắt son ghi lòng…

                                                                                      Sài Gòn, thứ 6 ngày 19/11/2021

Lễ tình nhân!

Gió xuân xôn xao trên cành lá
Nắng vàng tan chảy giữa muôn hoa
Tình nhân ngày Lễ mừng đôi lứa
Rạo rực khúc ngân, vọng thiết tha…

Chào nhé tình duyên vừa mới chớm
Chào cả đôi lứa kết đơm bông
Chào anh chào chị cùng cô bác
Kết hoa đơm trái, nở nụ hồng…

Ngày lễ tình nhân với ước mong
Bên nhau muôn mãi hình theo bóng
Nguyện ước cùng nhau, mãi sắt son
Đời ta hạnh phúc, thắm duyên nồng…

Anh lả đại dương ngàn con sóng
Ôm mãi bờ em giữa mênh mông
Ngàn năm sóng vỗ tình tha thiết
Da diết cồn cào, nỗi nhớ mong…

Vui nhé, ngày Lễ của tình nhân
Bên nhau ta hạnh phúc ái ân
Nắm tay nhau, ngắm vầng Nguyệt sáng
Mãi vĩnh hằng, tình yêu bất tận…

                                                                              Sài Gòn, thứ 2 ngày 14/2/2022

Tình khúc mùa đông!

Ngày đông thức giấc gió mùa sang
Ngơ ngác nhìn quanh nắng mơ màng
Lá vàng xơ xác tàn thu cuối
Trời buồn mây xám bước lang thang…

Tìm trong nhung nhớ kết vần thơ
Kỳ niệm bao năm chẳng hững hờ
Trời đông buốt giá hồn tôi lạnh
Vẫn ấm tim khờ thuở ban sơ…

Vẫn nhớ Em luôn thích chuyện lòng
Thích trò chơi ấy có hay không
Rúc rích thủ thỉ ngày đông lạnh
Thẹn thùng e ấp cạnh đóa hồng…

Những ngày mưa đổ nắng chiều buông
Cất bước cùng anh những tối buồn
Thì thầm cạnh biển bên bờ vắng
Em cười nũng nịu nước mắt tuôn…

Hình bóng người xưa mãi trong lòng
Lặng lẽ sâu kín tựa mùa đông
Từ khi duyên thắm bên người ấy
Kỷ niệm một thời em nhớ không…

Cái rét đầu đông rét lạnh lùng
Bơ vơ lạc lỏng giữa mông lung
Con tim mãi miết trong vô định
Tìm bóng hình xưa tới tận cùng…

Buốt lạnh trời đông trong gió mưa
Ngẩn ngơ nhung nhớ nói sao vừa
Vần thơ vội gói niềm trăn trở
Gửi về nơi ấy gửi… trong mơ…!
Có yêu! Không yêu.

 

Tuổi 51!

Tuổi 51 thế nào bạn nhỉ
Đã qua rồi một phần hai thế kỷ
Buồn vui sướng khổ đúng sai
Thăng trầm chìm nổi miệt mài nghĩ suy…

Tuổi 51 già chưa bạn nhỉ
Sao hạ về vẫn nhớ mãi mùa thi
Mối tình thắm chùm phượng vĩ
Bồi hồi xao xuyến lúc chia ly…

51 như xe già cũ kỹ
Đã cũ mòn nhưng vẫn cứ hơn thua
Gặp nhau nâng chén vui đùa
Men say lại nhớ bồi hồi thuở nao…

Tuổi 51 như ngọn sóng trào
Vẫn nhiều thương nhớ vẫn khát khao
Vẫn đam mê lòng rạo rực
Mãi căng buồm xuôi bến phúc bình an…

51 tuổi rồi sao hả bạn
Mới ngày nào còn ước hẹn nồng say
Sao 51 ào nhanh đến vậy
Để chiều nay tóc bạc gió tung bay…

51 vẫn nóng dòng máu chảy
Vẫn yêu đời trong sắc lá thu bay
Cám ơn đời vui mỗi ngày
Để ta mơ ước đó đây ngọt ngào…

Bầu trời đẹp mãi ánh sao
Cuộc đời đẹp nhất thanh cao tấm lòng
Đời người sương khói mong manh
Sống sao hạnh phúc thanh tâm ngọt lành…

                               Sài Gòn, thứ 2 ngày 28/6

Trăng nhớ!

Trăng thanh gió mát, đẹp miên man
Chỉ tiếc tình xưa, đã lụi tàn
Trăng vẫn hồn nhiên, trăng bầu bạn
Soi rõ bờ mi, lệ chẳng tan…

Sương lạnh trời khuya… sao vội vàng
Để sầu lạnh lẽo, giữa mênh mang
Sương tan…hồn vỡ, đêm cô tịch
Lủng lẳng trăng treo, ánh sáng vàng…

Xưa… ấy, cùng ta bước nhẹ nhàng
Thì thầm biển vắng, mãi lang thang
Rì rào sóng vỗ, lời e ấp
Hạnh phúc xôn xao, chốn địa đàng…

Nhớ dưới trăng xưa, dệt mộng vàng
Trăng nay người cũ, đã sang ngang
Nơi ấy còn mong, còn nhung nhớ?

Sao để mình ta, tắm trăng vàng…

                                                                        Sài Gòn đêm trăng…

NGUYỄN QUỐC TRUNG

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: