Chùm thơ tình – Tác giả Ngô Thị Mai (Đà Nẵng)

18/06/22 – 08:06

Tác giả Ngô Thị Mai

Anh có biết?

Anh có biết giờ đang là cuối hạ?
Cánh phượng hồng chẳng còn lả tả rơi
Bàng ngoài kia lá dần đổi màu rồi
Duy lời hứa em vẫn còn nhớ mãi.

Hạ đi rồi em cảm thấy trống trải
Sân trường xưa chẳng còn bước chân quen
Áo trắng kia giờ cũng đã ố hoen
Con đường quen… em lang thang độc bước

Mùa hạ xưa chúng mình đã hẹn ước
Mai xa trường… ta sẽ mãi bên nhau
Rồi một ngày sẽ duyên thắm trầu cau
Lời hẹn xưa….anh bây giờ có nhớ?

Đã bao mùa… ta vẫn còn cách trở
Mỗi đêm về, em gối chiếc chăn đơn
Cô bé nhỏ có còn mong gì hơn
Ngày anh về… hai ta cùng sánh bước.

 

Tình yêu là gì?

Tình yêu là gì nhỉ?
Có ai biết chỉ tôi
Nghe nói yêu ai rồi
Mình sẽ làm tất cả.

Yêu là gì thế nhỉ?
Có phải là cho đi
Có phải yêu rồi thì
Suốt ngày cứ thơ thẩn

Yêu là gì thế nhỉ?
Là ra ngẩn vào ngơ
Rồi mong ngóng đợi chờ
Ước ao được gặp gỡ

Có phải yêu là nhớ?
Đêm về lại nằm mơ
Suốt ngày dài trăn trở
Hình bóng người nơi ấy

Yêu đơn phương là vậy
Phải không mọi người ơi?
Yêu không nói nên lời
Khổ đúng không người ơi?

Cho hỏi thêm tí nữa
Nếu hai người yêu nhau
Mà là không thể nói
Tim mình có nhói đau?

Còn biết bao câu hỏi
Muốn được hỏi đấy thôi
Nếu đã yêu ai rồi
Nên thổ lộ… hay thôi?                                         

2021

Con đã về

Con đã về quê mẹ dấu yêu
Nắng tháng 5 liêu xiêu cây cỏ
Chỉ mình con bên ngôi nhà nhỏ
Cô đơn buồn quạnh quẽ vắng hiu.

Thắp nén hương con khấn mấy điều
Cầu ba mẹ nơi xa thanh thản
Đi lang thang một vòng lãng vãn
Con ghé nhà những người thương yêu.

Anh chị con ở quê rất nhiều
Đang mùa màng nên đi làm cả
Vì cuộc sống mưu sinh vất vả
Nên ngày nghỉ vẫn phải đi thôi

Con buồn quá chỉ ngồi một lúc
Rồi ra đồng tìm chút hương quê
Bạn bè xưa…chẳng dám gọi về
Vì Covid, mẹ ơi… ngại lắm.

Chơi một lúc lại thấy buồn chán
Tạm biệt mẹ… con rời quê hương
Trở về với… tổ ấm yêu thương
Lòng vẫn còn… nặng vương nơi ấy.

                                                                           09/05/2021

Ảnh minh hoạ internet

Chiều đông trên phố

Lang thang phố nhỏ chiều cuối đông
Bất chợt tôi thấy nao nao lòng
Văng vẳng bên tai lời tha thiết
Ai mua vé số một tờ không?

Dừng chân ngồi nghỉ trên bến sông
Trông xa chàng trai ôm bó hồng
Cô bé tươi cười vui đón nhận
Sao tôi lại thấy mình chạnh lòng

Chuông chiều giáo đường mãi vang ngân
Giữa mùa Noel buồn vạn lần
Tình yêu ngày ấy hai thái cực
Em Phật anh Chúa nên phân vân

Noel mùa lễ lòng lặng thầm
Cà phê quán nhỏ nhớ tình câm
Bài hát Giáng Sinh…  mãi vang ngân
Nhớ về người ấy… lệ chẳng cầm.

 

Tháng Mười…. nhớ anh!

Tháng Mười về mưa tuôn xối xả
Tháng Mười về mưa giá buốt con tim
Tháng Mười ơi, tôi cứ mãi đi tìm
Người yêu dấu ở nơi đâu xa vắng

Tháng Mười ơi! Sao trời không chút nắng
Sưởi trái tim băng giá mùa đông
Ở nơi xa anh có nhớ em không?
Hay đã quên em từ thuở ấy

Tháng Mười ơi! Lòng em buồn biết mấy
Nhớ một người lòng đến quặn đau
Mong cho tháng Mười hãy qua mau
Để anh về ta bên nhau mãi mãi.

                                                                                 09/10/2020.

Điều ước của em

Ước một lần đến Thành phố ngàn hoa
Vi vu cùng anh trong Thung lũng tình yêu chiều hạ
Nép vào ngực anh khi mưa lạ ùa về
Bên anh em được thỏa thê nũng nịu.

Ước một ngày đến Đà Lạt cùng anh
Ngắm đồi thông xanh dạo quanh hồ Than thở
Đi cùng anh em chẳng còn bỡ ngỡ
Chẳng cô đơn khi gió lạnh tái tê

Em ước mình là dòng sông quê
Để những trưa hè anh thỏa thê tắm mát
Ngồi bên sông anh lặng nghe gió hát
Để thấy đời hạnh phúc biết bao

Em ước mình lại là vì sao
Mỗi đêm về cùng anh thao thức
Nghe con tim mình đang rạo rực
Thổn thức yêu thương đến mãi muôn đời.

                                                                                      6/2021

Ngô Thị Mai

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: