Chùm thơ Hà Nội Trái Tim Hồng – Hoàng Văn Tại (Hà Nội)

22/06/22 – 08:06

Tác giả HOÀNG VĂN TẠI

Niềm vui của ngư phủ bên Hồ Tây

Tây Hồ sáng sớm mịt mùng sương
Nắng mới trùm lên khắp phố phường
Lưới đã thu về thuyền rẽ hướng
Chài vừa gỡ lại lái xoay đường

Khoang đầy cá nhảy lòng sung sướng
Bể đặc tôm bơi dạ vấn vương
Bữa đó liên hoan say ngất ngưởng
Niềm vui quả thật khó đong lường!

Làng gốm bát tràng

Tả ngạn sông Hồng có một làng
Nghề xưa tổ nghiệp trót đa mang
Xây lò nhóm củi than nhen lửa
Nặn sét nung phôi đất hóa vàng

Đúc cốt pha men bền lại chuẩn
Xoay khuôn tạo dáng đẹp mà sang.
Giao thương sản phẩm cùng thiên hạ
Nức tiếng ngàn năm gốm Bát Tràng.

Hồ Gươm tìm bóng người xưa

Hồ Gươm cuối một chiều đông
Hoàng hôn nhuộm hồng cả một bờ cây
Thẫn thờ em đứng nơi đây
Nhớ về anh buổi chia tay lên đường

Ba lô con cóc nắng vương
Anh đi về phía chiến trường xa xôi
Nụ hôn bỏng rát đôi môi
Đốt nhau suốt cả một thời thanh xuân

Đã qua rồi mấy mùa đông
Hẹn cầu Thê Húc sao anh không về
Tháp Hòa Phong khắc câu thề
Nhớ anh em lại tìm về nơi đây

Hồ Gươm nắng nhuộm bờ cây
Thêm mùa đông nữa nơi này vắng anh!

Ảnh minh hoạ internet

Dạo Hồ Gươm nhớ tình đầu

Lộc vừng lơ lửng giữa trời
Rắc tàn lửa đỏ nhẹ rơi bên thềm
Nắng vàng trải thảm dịu êm
Uốn cầu Thê Húc cong trên mặt hồ

Lung linh bóng nước Tháp Rùa
Bồng bềnh theo lớp sóng xô chào mời
Mây vờn đảo Ngọc cao vời
In hình Tháp Bút giữa trời xanh trong

Gió luồn qua Tháp Hòa Phong
Xuôi trên đường rộng theo dòng người qua
Hồ Gươm rực rỡ muôn hoa
Khoe hương sắc giữa an hòa thủ đô

Nhớ kem Thủy Tạ ngày xưa
Ngọt thơm, mát lạnh giữa trưa nắng hè
Trên con đường rộn tiếng ve
Nụ hôn bỏng rát bên hè trao nhau

Thời gian có thể phai màu
Tình đầu em mãi khắc sâu trong lòng
Hồ Gươm sóng nước xanh trong
Mình em đếm bước ngược dòng tìm anh.

Bâng khuâng Hồ Gươm

Em nhớ ngày xưa ở nơi này
Anh đã nhìn em thật đắm say
Ta đi giữa không gian tĩnh lặng
Vai sát kề vai, tay nắm tay

Hoàn Kiếm muôn màu những hàng cây
Đang độ đông tàn sắc đổi thay
Lá vàng rụng kín bờ bên  ấy
Bên này lá đỏ đẹp ngất ngây

Ta đi giữa trời đông lạnh giá
Bâng khuâng trước thời khắc giao mùa
Nắng vàng rót mật lên ngõ phố
Lịm ngọt nụ hôn phút tiễn đưa

Anh hứa câu gì anh nhớ chưa
Rằng tết năm sau anh sẽ về
Sẽ lại cùng em đi bát phố
Ngắm mặt hồ xanh lúc giao mùa

Nay đông đã cạn em trở lại
Hồ Gươm rực rỡ nắng ban trưa
Mõ già lộc thắm miên man trổ
Mà sao chẳng thấy bóng người xưa.

Bánh tôm Hồ Tây

Mấy chục năm rồi lại tới đây
Vì mê món đặc sản Hồ Tây
Bên bàn cá lượn dòng xanh quẫy
Nóc quán chim sà mái ngói vầy

Mấy bánh tôm chiên vàng béo ngậy
Vài ly nước chấm đỏ hây hây
Khui chai Trúc Bạch ngồi đưa đẩy
Thấy cuộc đời này đẹp ngất ngây.

Hoa loa kèn xuống phô tháng Tư

Bông loa kèn trắng muốt
Nở trong sáng tháng tư
Đẹp như là thiên chúa
Giáng sinh trong sương mờ

Em là thực hay mơ
Mà làm anh chết lặng
Cứ rạng ngời trong nắng
Với nụ cười vô tư

Trong cái sớm đầu hè
Trời trong xanh, nắng nhạt
Em như cơn gió mát
Khiến lòng anh ngất ngây

Thấp thoáng tựa làn mây
Bay trên con phố vắng
Một bóng hồng trong trắng
Hút hồn tôi bay theo

Hoàng Văn Tại

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: