23/08/22 – 02:08
Thăm Huế
Con đường trở lại Huế hôm nay
Rạo rực bâng khuâng trước cảnh này
Ghé chốn Tràng Tiền nghe thấp thỏm
Về miền Vĩ Dạ bước lung lay
Nơi xưa vắng vẻ đau từng khắc
Bạn cũ xa xôi buốt những ngày
Gió cuộn sương rơi là mặt nước
Neo thuyền ngóng đợi cánh chim bay.
Duyên lỡ
Duyên tình trắc trở giọt buồn rơi
Uống mãi sông Ngân trút cạn lời
Chức Nữ ôm hờn đâu phải lối
Ngưu chàng khóc hận chẳng cùng nơi
Bờ môi héo hắt sầu muôn thuở
Núi mộng tan hoang tủi bến đời
Nguyệt Lão không se đường chỉ thắm
Mình chờ hậu kiếp dấu yêu ơi.
Đường quê
Đường quê trải thảm nắng vàng
Lối đi rợp bóng hai hàng cây cao
Đường quê gió đuổi rì rào
Câu hò ai cất nghe sao mượt mà
Đường quê vắng lại đầy hoa
Bao nhiêu cánh bướm lượn qua lượn về
Đường quê có chứa câu thề
Mà ai đánh mất hôm về đưa dâu
Đường quê nắng dãi mưa dầu
Đường quê cũng ẩn nỗi sầu mông mênh
Con thuyền dưới nước lênh đênh
Còn ai ghép vụn chữ tềnh long đong
Giá như ai chữa có chồng
Giá như thuyền bến con sông đợi chờ
Đường quê tôi nhặt câu thơ
Đường quê đi mãi bây giờ còn thương.
Mùa xuân hồng
Nơi đầu ngõ nàng xuân như cười nói
Gió lao xao nắng rọi buổi ban chiều
Giữa khung trời thơ mộng biết bao nhiêu
Đường ta bước vương nhiều hoa rực rỡ
Mùa lại đến mang theo đầy duyên nợ
Đong nụ cười và chở nỗi khát khao
Muốn kề bên ấp ủ những ngọt ngào
Tay nắm chặt người trao làn môi đỏ
Chim bay nhảy trên cành vui với gió
Hoa chợt bung cây nhỏ cũng đâm chồi
Đám mây chiều lững thững chẳng buồn trôi
Đang xao xuyến bồi hồi trông ước hẹn
Em mười tám bao năm còn bẽn lẽn
Xuân đã về mong vẹn chữ yêu đương
Ân ái giăng tình đẹp một màu hường
Chung lối mộng uyên ương cùng sánh bước
Những mong mỏi bây giờ ta có được
Anh với nàng ao ước mãi hàn huyên
Mộng tháng năm nay bến sẽ gặp thuyền
Tơ hồng kết cho duyên tình viên mãn.
Tình đầu không phai
Mùa đông hỡi ta xin mi dừng lại
Để nỗi sầu còn đó chẳng rong chơi
Và em hỡi nỗi niềm người con gái
Trót yêu thương khóc mãi nợ duyên hời
Ta hối hận vì yêu chưa đủ lớn
Để má hường lệ rớt suốt mùa đông
Gió bấc thổi mưa phùn còn luẩn quẩn
Trách xe lơi chỉ thắm lẫn tơ hồng
Chia đôi ngả về hai miền sông núi
Lệ tuôn dòng hôm chia biệt mưa ngâu
Anh ấp mộng bây giờ mang hờn tủi
Bậu ôm mơ trọn kiếp hóa thương sầu
Tình tan vỡ thôi đừng buồn em nhỉ
Chớ tương tư để đổi lấy dại thờ
Trong ký ức cuộc tình ta vốn dĩ
Đã say nồng đã đẹp tựa vần thơ
Một điều ước ta xin người gửi lại
Những vui buồn một thuở nắm tay nhau
Anh gom cả đem về miền xa ngái
Sẽ vùi chôn vĩnh biệt mối tình đầu.
Trần Trọng Tường
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang