Chùm thơ tình 999 – Lê Văn Sinh (Đà Nẵng)

30/06/22 – 02:06

Tác giả Lê Văn Sinh

Ban mai giữa đồng

Ban mai giọt nắng bềnh bồng
Anh về đứng đợi giữa đồng Giáng La
Lặng thầm dõi mắt ngóng xa
Mà đâu bắt gặp ngọc ngà dáng xưa.

Ban mai ngọn gió đong đưa
Lúa xanh mơn mởn nhưng chưa trổ đòng
Lòng người khắc khoải chờ mong
Lời hẹn theo với bướm ong không về.

 Ban mai trời rạng mây chê
Ánh dương lan tỏa bốn bề lung linh
Ngọt ngào hương lúa quê mình
Giáng La đồng rộng vắng hình bóng em.

                                                                                                    29/6/2022

Ngày gia đình

Gà tắt gáy hừng đông hé rạng
Chim vui mừng gọi bạn véo von
Ánh dương lan tỏa hồng son
Bình minh ngày mới nước non sáng ngời.

Gia đình nhỏ giữa đời lớn rộng
Bình thường thôi chẳng mộng cao sang
Đơn sơ cuộc sống nhẹ nhàng
Thuận hòa êm ấm ngập tràn yêu thương.

Sớm mai về ánh dương lan tỏa
Ngày gia đình… cũng đã bước sang
Mọi người hết thảy hân hoan
Trọn vui hạnh phúc chứa chan thắm nồng.

28/6/2022

Cuối tháng quay về

Cuối tháng năm về thăm xứ sở
Nắng rọi vàng, lỡ cỡ gió đưa
Thả chân rảo bước say sưa
Tìm những bằng hữu ngày xưa thâm tình.

Khoảng trống vắng chẳng hình với bóng
Chỉ một mình lóng ngóng bơ vơ
Xóm thôn lặng lẽ như tờ
Bạn bè thuở ấy bây giờ biệt tăm.

Thời gian trôi bao năm phiêu dạt
Ngày trở về chưa đạt nỗi mong
Tuy không kết nối được vòng
Nhưng tình vẫn trọn trong lòng quê hương.

29/5/2022

Ảnh minh hoạ internet

Thẫn thờ lăng cô

Bữa nay dìu dịu bầu trời
Vi vút xe máy chuyển dời tấm thân
Vượt qua rừng núi Hải Vân
Tuốt tận thượng đỉnh cao tần chênh vênh

 Lăng Cô xóm nhỏ bên ghềnh
Tìm bóng xưa ấy lỡ quên tỏ tình
Xuống đèo làng cũ lặng thinh
Người thương đâu mất, lối xinh ngóng chờ

 Ngẩn ngơ giữa chốn bơ vơ
Đường về vắng lặng thẫn thờ Lăng Cô.

14/5/2022

Nhớ xưa

Hè bước sang nắng vàng phơi phới
Tiếng ve sầu ơi ới gọi nhau
Phượng bung tươi thắm sắc màu
Khơi lòng nhớ buổi ban đầu gặp em.

Nhớ cái bữa lén đem tập vở
Kẹp thư hồng viết dỡ không hay
Tan trường vội nhét vào tay
Kể từ ngày đó tim lay phập phồng.

 Tình trong trắng vừa nồng ngây ngất
Rồi non sông thống nhất hoà bình
Anh đành rời mái trường xinh
Cách xa hình bóng người mình yêu thương.

Trở về với quê hương đất Quảng
Vẫn thả lòng bảng lảng xứ xa
Thái Bình nơi ấy thiết tha
Có em hồi thuở tuổi hoa hớp hồn.

 Dẫu nay đã không còn vời vợi
Hoa râm rồi vẫn gợi trong anh
Nhớ hoài kỷ niệm tuổi xanh
Thời xưa thơ mộng long lanh học trò.

7/4/2022

Kí ức ngày cuối tháng Tư

Cuối tháng Tư rạng ngời háo hức
Chỉ riêng anh kí ức lục tìm
Ngày xưa hai đứa im lìm
Dõi theo thời sự mà tim dập dồn.

Khi nghe tin Sài Gòn giải phóng
Anh ôm ghì hình bóng người thương
Vui mừng đất nước quê hương
Hoà bình thống nhất muôn phương sum vầy.

Thời gian sau vào ngày thu mát
Chúng mình cùng đứng sát kề vai
Tâm tư hẹn ước ngày mai
Thế rồi từ đó khoảng dài lìa chia.

 Bốn bảy năm ngoài kia em đợi
Anh trong này vời vợi nhớ mong
Nhưng nào đâu được thỏa lòng
Bởi vì cuộc sống long đong cản đường.

Cuối tháng tư cờ giương phất phới
Khắp muôn nơi khấp khởi hân hoan
Riêng anh kỷ niệm vén màn
Thái Bình xưa ấy nồng nàn đọng tâm.

30/4/2022

Lê Văn Sinh

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: