30/06/22 – 03:06
Nhớ thầm
Một thời chiến khu, thương nhau thế
Đợi anh hoài, thăm chốn Ban Mê
Cứ mải hàn huyên cùng bạn hữu
Để dã quỳ hoa nở đìu hiu
Nào quên đâu, độ ấy mùa thu!
Khi chia xa, hẹn ngày trở lại
Giòng thời gian lặng trôi đi mãi
Mưa buồn rơi, thầm nhớ bạn xưa!
Tình biển
Biển ơi… điệp khúc du ca
Muôn trùng lớp sóng bao la dâng tràn
Vỗ về bờ cát miên man
Như làn da mịn, chứa chan tình đời
Nước trôi ra mãi xa khơi
Nhớ thuyền, bến cũ, cơn mưa lại về…!
Hà Nội, tháng 12/2021
Đến hẹn lại lên
Quê em Mèo Vạc xa xôi
Nhân duyên nên nghĩa làm dâu xứ Mường
Du đi chín núi, mười phương
Làm sao quên được nơi từng sinh ra
Xuân về rực rỡ ngàn hoa
Tiếng khèn gọi bạn thiết tha đợi chờ
Gặp nhau ở giữa rừng mơ
Áo hồng em mặc cho vừa lòng anh
Ô che hai đứa chúng mình
Đưa em về kịp chợ tình Khau Vai *
Giao duyên, ca hát mê say
Đêm thâu câu chuyện giãi bầy, hàn huyên
Mỗi năm chỉ có một lần
Nói sao cho thỏa nỗi niềm nhớ thương
Chia tay lòng dạ vấn vương
Mùa sau đến hẹn lại lên, hỡi người!
Hà Giang, tháng 5/2009
Về xứ Nghệ cùng em
Anh có về xứ Nghệ với em không
Miền cố hương, sao mà thương đến thế
Chẳng nơi mô bằng quê cha, đất mẹ
Quá nửa đời, nay trở lại chốn xưa
Qua Bến Thủy lưu luyến giọng đò đưa
Giữa buổi ban trưa mênh mang hạ nắng
Mời gọi nhau uống bát nước chè vằng
Tình xóm làng thơm thảo củ khoai lim
Về đi anh, thỏa niềm em mong đợi
Hồng Lĩnh nhớ ai, núi cũng trầm tư
Em biết anh ở Hà thành vui lắm
Nhưng nặng lòng điệu dân ca ví dặm
Thương anh nhiều, em viết tặng vần thơ!
Tháng 5/2022
Em gái đồng hương
Có người em gái thành Tuyên
Giã từ phố núi, kết duyên vợ chồng
Ngày đi xuân trẻ, bóng hồng
Năm sau trở lại đã bồng bé thơ
Thời gian thấm thoát thoi đưa
Ba mươi năm ấy, chặng đường hiển vinh
Thân thương hai tiếng “Quang – Bình” *
Quê cha, đất mẹ nghĩa tình phu thê
Niềm vui con cháu đề huề
An lành mái ấm, bạn bè hào hoa
Láng giềng sớm tối vào ra
Đoan trang, hiền thảo ai mà chẳng yêu
Xa em thấy nhớ ráng chiều
Vi vi tiếng sáo, cánh diều chao nghiêng
uối trời tím ngắt mây giăng
Nơi em chớp bể, phương anh mưa nguồn!
3/ 2022
Dạo khúc mùa đông
Thu tàn để lá me bay
Xác ve gửi lại thân cây bên đường
Sớm mai trời lạnh, mờ sương
Gió Đông hiu hắt, hoa vương cành hồng
Mịt mờ khói tỏa trên đồng
Nhà ai đốt rạ hương nồng lan xa
Cánh cò chao liệng, la đà
Tìm nơi tổ ấm cây đa cuối làng
Giòng sông nước chảy mênh mang
Thuyền xuôi bến cũ, cho nàng về anh
Triền đê bát ngát tre xanh
Từng đàn em nhỏ tung tăng nô đùa
Chiều buông vẳng tiếng chuông chùa
Ngân nga giọng hát quê mùa mến yêu
Mong sao đông sẽ qua mau
Ngàn hoa đua nở đón chào hội xuân!
Bắc Ninh – Hà Nội, tháng 11/2020
Phạm Tuấn Chiêm
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang