09/07/22 – 02:07
Nếu là hoa xin làm hoa anh đào
Nếu là người xin làm người bán dạo thanh xuân.
Nơi nhân gian, nơi lòng người rất bận
Chẳng quan tâm sự rên rỉ của trái tim.
Ôi! Kiếm đâu lọ nước thần hồi sinh
Thứ tình yêu nghe kể trong truyền thuyết
Sẵn sàng chết cho tình yêu bất diệt
Như hoa nở rồi tàn ngay khi cánh còn đương sắc nhất.
Nhưng sự thật là đoạ đày héo hắt
Vì chạy theo giàu sang khiến đời ta bận quá
Chút xa xỉ cũng khiến ta gục ngã
Chợt tỉnh giấc căn phòng hoá cô đơn.
Hỏi nhân sinh có mấy năm năm để chờ
Khi nỗi nhớ thoả mãn bởi cơn mơ
Nấm mộ kia là tài sản đời người
Thì lẽ nào để trái tim mình thờ ơ.
Saitama, 7/2022
Đậu Quốc Trường
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang