18/07/22 – 02:07
NHỚ NGƯỜI XƯA
Tôi lại nghĩ đến người con gái ấy
Thuở hàn vi say đắm tựa men nồng
Bởi trong lòng chan chứa mãi ngóng trông
Vì đơn lạnh đã không còn nhau nữa
Thôi em ạ cuộc đời là cánh cửa
Khép lại rồi nhung nhớ để dài lâu
Vấn vương thêm kỷ niệm mối tình đầu
Dạ lưu luyến giận hờn trong cõi mộng
Tình đã cạn trái tim còn sự sống
Chưa bao giờ quên được nợ duyên xưa
Cầu mong sao số kiếp chẳng ngăn ngừa
Sẽ gặp lại một lần cho thỏa mãn
Mình vẫn hiểu thời gian là vô hạn
Những đời người rất ngắn ngủi chơi vơi
Hãy chúc nhau vì hạnh phúc rạng ngời
Hai đường thẳng chỉ nhìn nhau vẫy gọi.
MÀU HOA GIẤY TÍM
Hoa giấy vườn ai
Trải đầy vương vãi
Một thời thơ dại
Để lại mối tình
Trang giấy màu trình
Đong đầy dự định
Chuyện đời toan tính
Tím mãi mong chờ
Hạnh phúc trong mơ
Lật từng trang mở
Yêu là duyên nợ
Trọn kiếp thủy chung
Phận gái anh hùng
Muôn đời vẫn đúng
Kiểm lâm trung dũng
Chung thủy đến cùng.
SÓNG TÌNH
Ai biết được tình yêu
Cũng đôi khi dậy sóng
Đã mấy lần hi vọng
Để cuộc sống thanh bình
Lòng mãi trọn đinh ninh
Nhưng nào đâu có biết
Vẫn nói lời ly biệt
Nát tan cả bến bờ.
TÌNH BẠN
Sống trọn đời chung thủy
Với hai chữ bạn hiền
Vì khó dễ triền miên
Đừng bao giờ phản bội
Chớ nửa lời gian dối
Nên hiểu được trong lòng
Chung cùng một ước mong
Đẹp mối tình viên mãn.
HOA LỘC VỪNG
Treo giải đỏ lưng trời
Hương lành tỏa khắp nơi
Như đèn lồng vẫn chạy
Trung thu đẹp với đời
Lá cành biếc mộng mơ
Em cứ đợi mong chờ
Chúng mình chung hưởng lộc
Dâng người đẹp ý thơ.
Hoàng Trung Quyên
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang