27/07/22 – 04:07
NHỚ TIỀN GIANG
Vậy là tạm biệt nhau đây
Mai về nhớ lắm nơi này Tiền Giang
Sông Tiền, sông Hậu mênh mang
Tình người đi, ở dâng tràn sông ơi!
Mỹ Tho con nước đầy vơi
Còn đây khí thế ngút trời Tây Sơn
Rạch Gầm – Xoài Mút vang danh
Chiến công Nguyễn Huệ tan tành quân Xiêm
Bồi hồi xúc động con tim
Gò Công còn nặng nỗi niềm triều vương
Ngùi ngùi Hoàng Hậu Nam Phương*
Từ Dũ Thái Hậu** tấm gương đức tài
Trương Công Định mãi không phai
Một đời oanh liệt tượng đài lòng dân
Câu thơ nhớ sử gieo vần
Cho hồn mê mãi bâng khuâng con vàm***
Chim muông sải cánh rừng tràm
Hoàng hôn tắt nắng ngỡ ngàng Trúc Lâm****
Vĩnh Tràng tự, chân ghé thăm
Mang về kỉ niệm Đồng Tâm***** làm quà
Thương em cô gái mặn mà
Nghoảnh nhìn nhau gửi thiết tha lời chào
Người đi mà dạ nao nao
Tiền Giang biết mấy dạt dào yêu thương.
ĐỒNG THÁP TRONG TÔI
Xin một lần hò hẹn với miền tây
Đồng Tháp ơi tôi qua miền nước nổi!
Cô gái lái đò thương thương quá đỗi
Xẻo Quýt ngọt ngào theo con lạch kể chuyện xưa
Cao Lãnh tôi về hôm ấy một chiều mưa
Trà hoa sen hương bay thoang thoảng
Nắng hạ vàng vào màu bông điên điển
Chút nỗi niềm tim tím lục bình trôi
Sa Đéc rạng ngời xinh quá đi thôi
Chợt mộng mơ vương ngàn hoa rực rỡ
Phước Kiểng tự sen vua vừa hé nở
Nghe yên bình chầm chậm nhịp thời gian
Đã bao lần tôi mơ ước đến thăm
Hồng Ngự tên em mùa cá linh chờ đợi
Bước thong dong chẳng đi đâu mà vội
Ngày sang chiều đặt lợp bắt tép rong
Đồng Tháp mười – Tràm Chim rộng mênh mông
Cánh cò bay mê say lòng lữ thứ
Ngọt sớt giọng ai, chân phương con chữ
Tên cây cầu tám “thước” xinh xinh
Đồng Tháp ơi đầy ắp nghĩa tình
Sao quá quen thân như con về với mẹ
Một lần qua sao mà thân thương thế
Xa sông Tiền có nỗi nhớ mang theo./.
CHO TÔI
Cho tôi về ngày ấy thưở thơ ngây
Bắt bướm hái hoa thấy mình như con trẻ
Chân sáo líu lo nhảy dây, chuyền nẻ
Đã lâu rồi cất giữ góc tim sâu
Cho tôi về giục giã tiếng trống chầu
Chân bước lon ton nắm tay bà xem hát bội
Để nức nở khóc theo người rất tội
Thuở khóc cười mà trong trẻo chẳng giữ lâu
Cho tôi về mảnh sân trắng hoa cau
Đêm trăng ngắm hằng nga và chú cuội
Tự hỏi thầm trăng ơi bao nhiêu tuổi
Mà vẫn hoài vành vạnh những đêm thâu
Cho tôi chạnh buồn vơ vẩn theo hạt ngâu
Trong một chiều thu cuốn theo tàn lá rụng
Buồn cũng hồn nhiên theo giọt rơi ướt sũng
Nắng ửng hồng buồn kia cũng mây bay
Cho tôi thêm lần thơ dại của hôm nay
Nghe tiếng chim ca dưới trời xanh đẹp quá
Đã thân quen mà sao như vẫn lạ
Để bồi hồi thêm lần nữa nắng mưa
Quay một vòng về ô chữ ngày xưa
Tắm nhớ gội thương dạt dào dòng hoài niệm
Như nước sông quê dâng tràn ngọt lịm
Ôm thật đầy tôi nhé dấu yêu xưa.
VỀ TÂY ĐÔ
Xuôi chuyến xe về với Tây Đô
Ninh Kiều thấp thoáng chuyến đò ngang
Bâng khuâng tôi đứng chiều bãng lãng
Bến đợi bến chờ em có hay
Đêm nay em có dỗ giấc say
Mình tôi thơ thẩn phố chong đèn
Qua cầu tóc gió nghe lời hẹn
Ai gửi câu thề bến yêu đương
Tôi người lữ khách trót vấn vương
Tây Đô từ thuở ấy mong chờ
Cái Răng hửng sáng thuyền chợ nổi
Em bán thuyền nào tôi ghé mua
Xinh quá khăn rằn lên dáng xưa
Bà ba nghiêng nón trắng đò đưa
Tôi qua bên ấy Cồn Sơn bữa
Thấp thoáng con đò sông với sông
Đây bầy lóc nhảy vượt tầng không
Bè koi, thác lác, cá trê hồng
Tay em khéo quá thơm mùi bánh
Vị ngọt môi mềm cho nhớ thương
Nắng lên nồng ấm má em hường
Vườn cây sai trái dáng em đi
Tôi theo nhịp bước qua cầu khỉ
So Đũa bên đường khoe nét duyên
Tiếng chim bìm bịp gợi niềm riêng
Còn giữ cho nhau tấm chân tình
Sông nước Tây Đô lòng lưu luyến
Bồi hồi xao xuyến một vần thơ.
Lệ Thủy
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang