06/08/22 – 11:08
BIỂN TÌNH
Anh trở về nghe biển hát chiều nay
Nghe con sóng ru say tình hai đứa
Nghe tim mình ngất ngây yêu muôn thuở
Căng buồm lên thuyền vượt sóng trùng dương
Đàn hải âu tung cánh giữa mùa thương
Biển rì rào vấn vương màu tóc rối
Mắt em xanh nền trời cao vời vợi
Nhấn hồn anh chìm nổi giữa biển yêu
Lòng nhớ em là anh biết thương nhiều
Tình trào dâng như ngàn cơn sóng vỗ
Thuyền cập bến nơi em là bến đỗ
Mộng uyên ương duyên số kết tình ta
Biển mặn mà dẫu có cách bao xa
Bờ cát dài như bài ca anh hát
Lòng sâu thẳm đại dương reo rào rạt
Khúc tình nồng ấm áp vượt ngàn khơi
Thủy triều dâng mơ khát vọng muôn đời
Mãi bên em dù chân trời góc bể
Dẫu bão giông đời muôn vàn trắc trở
Sóng bạc đầu nhung nhớ mãi không thôi
Trần Hải
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang