Thơ tình mùa thu – Phạm Lăng Trường (Na Uy)

11/08/22 – 03:08

Tác giả Phạm Lăng   Trường

Bóng thu

Có giọt sương trong sóng sánh rơi.
Hàng cây xếp lá đón giao thời.
Vầng dương dậy muộn, màu le lói.
Ánh sáng bừng tươi, bóng rạng ngời.

Mặt nước long lanh, dòng nhẹ chảy
Tai bèo mỏng mảnh, cánh êm trôi
Làn hơi khói tỏa bay lơi lả…
Hứng cảm, nguồn thơ chợt dậy khơi.
                                             

                                                02/08/2022

Hỏi mùa thu

Thu phủ mờ sương khói
Hỏi tình giấu ở đâu?
Ta lạc người yêu dấu
Tim buốt nhói cơn đau

Thu thay màu của lá
Vàng cả một khu rừng
Muôn trùng còn cách biệt
Làm sao để bước cùng?

Chập chùng là biển nhớ
Từng luồn sóng vỡ tung
Không thể nào ngăn lại
Cuồng xô mãi chẳng ngừng…!

Nhặt từng thu kỷ niệm
May áo yếm cho em
Em mặc đêm nằm ngủ
Chiêm bao giấc ngọt mềm

Êm êm trên lối mộng
Xao động lá vàng rơi
Tình nhân nôn nóng đợi…
Rừng thu đẹp tuyệt vời!
                                                                       

                             10/08/2022

Mùa thu và em

Chuồn chuồn là cánh chuồn kim
Mùa thu lá rụng tôi tìm bóng em.
Hồ thu mặt nước êm đềm…
Chân nai rón rén ướt mềm gót sen.

Chuồn chuồn cất cánh bay lên.
Hơi thu lãng đãng bồng bềnh, nhẹ tênh.
Áo em chìm giữa mông mênh.
Mù sương khói trắng lênh đênh mơ màng…

Rừng thu sắc lá nhuộm vàng.
Chiều thu tôi đón em sang bên này.
“Chuồn chuồn có cánh thì bay”
Tình yêu như gió, như mây giữa trời.

Áo hoa dệt lá thu rơi
Bên em tôi dệt bầu trời yêu thương
Lao xao tiếng lá trên đường
Bàn chân quyến luyến, tơ vương nẻo tình.

Không gian lặng lẽ, yên thinh.
Tình yêu giây phút đắm mình đẹp sao!

Nhìn đâu cũng thấy ngọt ngào.
Âm thanh nào cũng dạt dào du dương.
Nàng thu diễm lệ, phi thường!
Chắp tình đôi cánh trong vườn ái ân.

Em như tiên nữ giáng trần.
Ta người phàm tục mang thân gởi nhờ
Trăm năm một kiếp thu mơ…
Bóng em ẩn hiện bên bờ thiên thai.

                                                   08/08/2021

Ảnh minh hoạ internet

Bóng thu quê

Ngọn gió mùa thu đã thổi về
Ngang qua đồng rộng cánh rừng quê
Hơi sương đọng hạt trên cành lá
Khói cuộn mờ giăng mặt nước đê

Ánh nắng lung linh, lúa chín vàng
Bầy chim hớn hở hát ca vang…!
Trời xanh phủ nhẹ làn mây mỏng
Sóng lúa dâng hương… ngọt dịu dàng

Có tiếng chân ai bước giữa đồng
Âm thanh vọng lại dội bên sông
Giật mình chú cá cong đuôi lại
Vẩy nhẹ đôi vi nước rẽ dòng.

Cánh vạc từ đâu bỗng đáp sà
Đầu làng, trâu, nghé cũng vừa ra
Theo sau một nhóm người già, trẻ
Nét mặt hồn nhiên, vẻ thật thà.

Thấp thoáng xa xa những mái chòi
Ban mai tháo xuống lụa khăn rồi
Mênh mông bốn phía chân trời rộng
Cảnh vật bừng lên ánh rạng ngời!

                                              07/08/2022

Giấc mơ thu

Trải giấc mộng, lối thu hoa sen nở
Em có về mang nỗi nhớ về theo!
Bên dốc đồi, suối nước chảy như reo
Lác đác lá, bay ngoằn ngoèo trong gió…

Ta vẫn đợi ba thu rồi nơi đó
Nhìn rừng phong xanh, vàng, đỏ thay màu
Đôi nai già, giờ-bê nhỏ theo sau…
Vẫn uống nước bên chiếc cầu gỗ mộc.

Chắc thấy ta một mình, thân đơn độc,
Chúng mủi lòng nên muốn học làm quen?
Giữa khu rừng người và thú lỏi len…
Có đôi lúc mon men kề sát cạnh

Đã gần gũi nên không cần lẫn tránh
Hay bởi vì hiểu hoàn cảnh của ta?
Từ ban đầu dò dẫm, bước lân la…
Bao nghi kỵ nay hoá ra tình bạn

Niềm vui ấy giúp ta qua ngày tháng
Yêu cuộc đời, lãng mạn, vững niềm tin
Một tình yêu biết nhẫn nại, giữ gìn
Nhất định sẽ làm con tim xao động!

Ta gọi gió thổi hồn Thu thơ mộng!
Cho đường chiều thấp thoáng bóng giai nhân.
Để môi hương thơm ngát đến vạn lần.
Đền trả lại phần thời gian xa cách!

Bao kỷ niệm lỏi len từng ngõ ngách.
Chờ em về rửa sạch dấu nhớ thương.
Tay trong tay mở rộng lối Thiên Đường.
Trời mây khói… rừng thu sương huyễn mị…!

                                                          05/08/2022

Phạm Lăng Trường

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: