20/10/22 – 10:10
ĐƯỜNG CONG
( Tặng phái đẹp nhân ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10)
Có đường cong sao mà kỳ diệu thế
Như sợi tơ vương nhẹ ánh trăng ngà
Đêm huyền ảo lung linh ngàn mắt ngọc
Vẫn bừng lên, cháy khát một đường cong
Những con đường chẳng ai đợi ai mong
Bởi khúc khuỷu và long đong trắc trở
Đường cong em, phút ban đầu bỡ ngỡ
Mà ngọt ngào say đến ngẩn ngơ anh…
Đêm huyền diệu đẹp như một bức tranh
Khi ánh mắt, hàng mi cong bừng mở
Để một đời anh nghiêng về một nửa
Đốt cháy lòng chan chứa những niềm yêu
Tháng Mười về, làn gió nhẹ liêu xiêu
Chiều se lạnh dáng em về thon thả
Nét nương ong kéo hoàng hôn hối hả
Những đường cong làm nghiêng ngả đất trời
Bình minh lên trong ngực thở bồi hồi
Hồn phiêu lãng cứ một đời mong nhớ
Nét căng đầy trong từng hơi em thở
Toả hào quang để muôn thuở dại khờ
Nét nào sắc xé màn đêm đứt toạc
Nét nào cong rung động ánh trăng ngà
Làm mê hoặc bao vì sao thổn thức
Bởi muôn đời cháy khát một đường cong.
Hồng Nhạn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang