Thơ dự thi của Phạm Thu (Thanh Hóa)

27/10/22 – 09:10

Tác giả Phạm Thu

 

SAY THƠ

Say chữ say vần lạ lắm thay
Bằng trắc du dương quên tháng ngày
Trầm bổng thơ buông cho thỏa dạ
Trọn kiếp nhân sinh say cứ say.

 

THU RƠI

Rêu phong kín chênh vênh miền hạ cũ
Vời vợi thu sóng sánh khỏa mặt hồ
Hoàng hôn buông phía trời ngây ngất nhớ
Trầm mặc rơi chạm mắt núi dịu hiền.

 

ƯỚC

Bước chân như chậm lại
Giấu hoang hoải vào lòng
Ước như thời trẻ dại
Chẳng còn muốn đếm đong.

 

MỘNG

Mưa rơi giọt vắn giọt dài
Đêm thu mộng tưởng hình hài giấc xuân
Hạ huyền tĩnh lặng trong ngần
Gợn trong đáy mắt một vần thơ buông.

 

TIÊU SẦU

Mấp mô giấu nhẹm vuông tròn
Một vòng rảo bước chân son nhuộm màu
Trắng đen trộn lẫn đồng thau
Thảnh thơi dạo khúc tiêu sầu tìm vui.

 

VÔ VI

Nương theo phận cát bụi
Tá túc chốn hồng trần
Thỏa thê đời lữ khách
Bình bình kiếp vô vi.

 

VẤN TRĂNG

Cảnh đẹp say lòng khách hồng nhan
Cảm xúc hân hoan cứ dâng tràn
Hỏi trăng kia hỡi, thời bao tuổi
Sao mãi một mình, cứ lang thang.

 

NÍU HẠ

Ta đắm chìm trong chiều thu diễm lệ
Gió vô tình cho cánh lá chao nghiêng
Chợt giật mình thả trôi hết chung chiêng
Níu giữ lại chút dịu hiền cuối hạ.

 

Ảnh minh hoạ internet

 

CHẠM XUÂN

Ta ngồi đếm giọt xuân rơi
Giọt đậu mắt biếc giọt nơi vai gầy
Giọt lơ lửng giữa chân mây
Giọt chạm hờ hững chuốc say ngõ hồn.

 

GIẤC XUÂN

Đông qua đánh thức giấc xuân
Cựa mình trên từng mắt lá
Lao xao chiều đông hối hả
Ngực xuân hây hẩy gió mềm.

 

RU HỒN

Ta say sưa tháng ngày cho thỏa dạ
Chuốc nồng nàn hương sắc cánh hoa bay
Ru hồn mình ru dương giấc mê say
Quên bộn bề quên đổi thay nhân thế.

 

BUÔNG

Vạn nẻo phong trần nhuốm gió sương
Thân tâm rệu rã mấy đoạn trường
Con tạo xoay vần đời ngụp lặn
Tay buông thôi níu cõi vô thường.

 

XOAY VẦN

Vần xoay một cuộc vuông tròn
Nhào lên nặn xuống giấc son rạc dài
Thái lai bỉ cực đan cài
Nhân gian một kiếp rộng dài là bao.

 

ĐÀN BÀ NGỐC

Người đàn bà hờ hửng với dại khôn
Trăng tròn khuyết bao lần rồi mờ tỏ
Trầm luân gánh vẫn hồn nhiên như cỏ
Xước thân mình hằn vết sẹo thời gian.

 

ĐỘC BƯỚC

Bước sông hồ ta chợt tỉnh cơn mê
Đời nhọc nhằn kiếp phong trần rong ruổi
Quay đầu lại ôi thân tâm mệt mỏi
Độc bước riêng mình ai hiểu thấu lòng ta.

Tôi cam kết những bài thơ này do tôi sáng tác, không vi phạm của ai.

Phạm Thu

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: