Chùm thơ Tình Khúc Mùa Đông – Hoài Phương

07/11/22 – 08:11

Tác giả Hoài Phương

Một thoáng hương xưa

Hà Nội đón tôi ngày trở lại
Bằng mùi hương hoa sữa dịu êm
Bất chợt đông về nơi góc phố quen
Vẫn là mùi hương nồng nàn thuở xa xưa ấy…

Hà Nội ngày trở về sao thân thương đến vậy
Phố đã lên đèn
Góc phố lung linh…
Ly cafe trứng xinh xinh
Một thoáng vỉa hè vừa quen, vừa lạ

Hà Nội ơi, dòng đời tấp nập quá
Ngỡ như thời gian đã không thể ngừng trôi
Muốn níu lại dù chỉ một chút thôi
Tuổi thanh xuân và những hoài niệm phố
Một thoáng hương xưa…
Cho những đêm dài
Thương nhớ…
Và cả chút se lạnh của cơn gió
Khi đông đã về
Bỡ ngỡ bước chân ai…

Hà Nội, tháng 10/2022 

 

Mưa khuya

Những giọt mưa rơi rơi
Trên đường khuya thầm lặng
Sương không còn đọng sớm
Bên những cánh hoa đêm

Mưa loang nước bên thềm
Gió mùa đông lạnh lẽo
Đường xa mờ khuất nẻo
Thấp thoáng những ánh đèn

Nhặt từng cánh hoa lên
Mưa ướt đầy nặng trĩu
Gió dường như cũng hiểu
Thổi hạt mưa bay xa

Mưa không còn ngân nga
Những điệu buồn da diết
Gió không còn tha thiết
Mỗi một sớm mai về

Trong gió lạnh tái tê
Bước chân không hẹn tới
Gió mùa đông vẫn thổi
Lá khô rụng hững hờ

Tựa như một giấc mơ
Những ngày đông lạnh giá…

Sài Gòn, tháng 9/2022

 

Gió đầu đông

Anh nhớ không…
Những cơn gió lạnh đầu đông
Đã len lỏi trên khắp các ngả đường phố cũ
Khi chiếc lá cuối thu mỏng manh ngời lên sắc đỏ
Là lúc đông về…

Anh nhớ không…
Năm ấy, trên những triền đê
Hoa lau trắng đã ngả sang màu thương nhớ
Co ro trong chiếc áo thu mỏng nhẹ
Cái lạnh đầu mùa thấm buốt vai em

Nhớ không anh…
Chút hơi ấm trên môi mềm
Cũng tan nhanh theo cơn gió đông lạnh giá
Vòng tay ôm nhẹ quá
Không giữ nổi tuổi thanh xuân…

Sáng nay đông đã tới thật gần
Khi bất chợt một chiếc lá khô rơi
Nằm gọn trong lòng tay ấm…

Phải chăng cơn gió đầu đông năm ấy
Đã theo ta…
Thổi suốt những mùa xa…?

Sài Gòn, tháng 9/2022

 

Tháng Mười

Tháng Mười mưa vẫn rơi
Heo may về se lạnh
Từng giọt từng giọt chậm
Mưa thấm ướt hiên nhà

Thoảng trong gió xa xa
Tiếng đàn ai da diết
Chợt nghe lòng nuối tiếc
Một chút gì vu vơ…

Tháng Mười của ngày xưa
Cũng thu vàng ngập lá
Bình yên dịu dàng quá
Đi bên ai êm đềm

Tháng Mười trôi trôi êm
Những chiều qua thật chậm
Nép mình trong vai ấm
Đường xa bỗng thật gần…

Thấm thoắt đã bao năm
Cuộc đời chia đôi ngả
Mưa vẫn rơi lạnh giá
Tháng Mười gió thu về

Nhặt chiếc lá sau hè
Cất vào trang sách nhỏ
Khép lại rồi mong nhớ
Tháng Mười sẽ dần qua

Ôi tháng Mười đã xa
Mỗi thu về xao xuyến
Còn chút gì lưu luyến
Xin giữ lại riêng mình

Ngày mai trời lại xanh
Lá vàng rơi trong nắng
Ngồi bên thềm tĩnh lặng
Ngắm sắc thu thanh bình…

                          Sài Gòn, tháng 10/2022

 

Ảnh minh hoạ internet

Nắng đông

Dường như đông đã về đâu đó…
Trên những chùm hoa thạch thảo tím ngát đong đưa
Hương thơm nhẹ bay ấm nồng con ngõ nhỏ
Nắng đông cũng về
Trong suốt…
Mong manh…

Trên khúc quanh ngõ vắng buồn tênh
Vẫn du dương bản tình ca viết dở
Cây bàng khô trút lá
Quán nhỏ đìu hiu…

Vị đắng chát của một buổi chiều
Sóng sánh trong tách trà xanh ngái
Bỗng hóa ngọt ngào, trễ nải
Bởi bước chân ai qua
Thật dịu dàng…

Dường như nắng cũng mơ màng
Theo dấu chân xưa…
Bên những chùm hoa thạch thảo
Tím ngát…
Đong đưa…

Sài Gòn, tháng 10/2022

 

Hương mùa đông

Đã lâu rồi con không về thăm mẹ
Để cùng mẹ chăm sóc mấy chậu hoa
Những chậu hoa mỏng manh trước hiên nhà
Vẫn vững vàng qua bão giông
Trong những ngày nắng hạ…
Vẫn kiêu sa trong giá rét
Của những ngày đông…

Mẹ ơi, mẹ có buồn lắm không
Khi đứa con xa đã không cùng mẹ nhặt lá
Biết bao mùa xuân qua…
Cây mai trước cổng đã già
Vẫn trổ hoa vàng muộn
Sắc vàng ấm áp như nắng mùa đông…

Cây nhài nhỏ xíu vẫn đơm bông
Những nụ hoa trắng xinh
Thơm ngát buổi chiều se lạnh…
Hương trà nhài nồng ấm
Trong giấc mơ tuổi thơ con…

Giờ đây trong những đêm trường thao thức
Con vẫn thấy vườn hoa đầy hương sắc
Phảng phất chút hương xưa
Hương của mùa đông…
Như vòng tay mẹ ôm đứa con bé bỏng trong lòng…

Ước gì con được trở về tuổi hồng
Chơi đùa bên vườn hoa tươi thắm
Và mùa đông sẽ không còn tẻ nhạt
Như những ngày qua…

Sài Gòn, tháng 10/2022

 

Biển mặn

Ta tìm gì trong hương gió biển mùa đông
Biển quá mênh mông…
Mà vẫn cô đơn bên ngàn con sóng
Vẫn còn đây mùi hương biển mặn
Cuộn dâng trong từng lớp sóng xô bờ…

Những con sóng ngày xưa
Đã từng mơn man…
Những bước chân lang thang
Bàn chân trần dịu êm bờ cát vắng…
Quán lung linh khi hoàng hôn vừa lặng
Ly rượu đêm ngây ngất điệu valse buồn…

Ta tìm gì trong nỗi cô đơn
Khi gió đông về miên man biển nhớ
Gió se sắt dịu dàng từng hơi thở
Vị mặn nồng thấm đẫm bờ mi…

Ta tìm gì khi biết mùa đi
Là mang theo những kỷ niệm buồn xa mãi
Là cơn gió chỉ còn hoang hoải
Ru tình tan theo sóng chơi vơi…

Chỉ còn ta với biển mặn muôn đời…

Nha Trang, tháng 10/2022

 

Giọt nắng mùa đông

Sáng nay biển lung linh nắng
Gió ấm bỗng nhiên tràn về
Lấp lánh dưới vòm lá biếc
Muôn vàn đợt sóng say mê

Bâng khuâng giọt nắng mùa đông
Ấm áp ru vơi nỗi lòng
Long lanh vài tia nắng muộn
Mơ màng biển vắng mênh mông…

Ký ức buồn xa diệu vợi
Tạm gửi theo gió muôn nơi
Tình ta cũng như hạt cát
Tan theo sóng vỗ ngàn khơi…

Mùa đông biển xôn xao nắng
Mùa đông biển vắng…
Một người…

Nha Trang, tháng 10/2022

 

Ngõ vắng tuổi thơ

Cho tôi về thăm lại tuổi thơ…
Khi màu thời gian đã phủ mờ ngõ vắng
Con ngõ nhỏ ru tôi thời xa vắng
Thuở còn chưa cắp sách tới trường…

Còn lại đây những nét thân thương
Một chút rêu phong…
Tường vôi…
Gạch cũ…
Mùa đông sang chầm chậm nơi cuối ngõ
Nắng đông về ấm áp trên cây…

Hơi ấm nào còn vương mãi nơi đây
Chút se lạnh không ngăn được nỗi nhớ
Tìm lại tuổi thơ trong chiếc khăn len nhỏ
Chiếc khăn mẹ ngồi đan áo thuở nào…

Cho tôi về lại với ngõ vắng năm nao
Dù thời gian vẫn lạnh lùng trôi…
Dù mùa đông mang chút mưa rơi…
Những cơn mưa phùn ngày xưa
Mẹ dắt tay…
Cha đạp xe tới lớp…
Con đường gập ghềnh trơn trượt
Đã nâng bước chân tôi chập chững vào đời..

Thời gian cứ lặng lẽ trôi…
Những tia nắng mỏng manh cũng buông lơi
Trên hàng xà cừ xưa xanh bóng mát
Gió đông khẽ về…
Thả rơi những nụ hồng man mác
Tôi lại thấy mình như trẻ thơ…
Đi lạc…
Trong ngõ vắng tuổi thơ…

Hà Nội, tháng 10/2022

 

Biển vắng

Em đi rồi biển vắng không anh?
Sóng có còn miên man bờ cát trắng
Mùa đông lạnh…
Mưa rơi trong chiều vắng
Xóa tan đi những dấu chân buồn…

Em đi rồi mưa sẽ nhạt nhòa tuôn
Anh có về tìm lại trong ký ức
Cánh hoa mềm bỏ quên nơi triền cát
Dấu yêu xưa ta đã có nơi này…?

Em đi rồi…
Biển vắng…
Chiều say…
Anh có lại tìm quên trong men nhạc
Lặng lẽ khói, thả hồn vào câu hát
Một chút tình ta đã đắm say…?

Nha Trang, tháng 10/2022

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: