07/09/23 – 04:09
BẠN ĐỜI ƠI…!
Tuổi xế chiều nâng niu hạn
phúc
Điểm lại đời khi trẻ ruổi dong
Cứ vui chơi đâu nghĩ được rằng
Bờ hạnh phúc phải cần đích thực
Tuổi về chiều đời người tìm được
Không gì hơn nghĩa vợ tình
chồng
Đạo làm con nó cũng đếm đong
Khi chữ hiếu đo trong chừng
mực
Vợ chồng già tìm nhau tích cực
Dựa vào nhau trong đục, ngọt
bùi
Thế cho nên cuộc sống buồn vui
Quyện vào nhau bên kia triền
dốc
Bóng tà dương trước khi vụt tắt
Vẫn lóe lên ánh sáng cuối cùng
Tình Phu Thê giữ đạo thủy chung
Dù khi trẻ xao lòng đôi lúc
Điểm cuối cùng tìm ra cho được
Để trọn đời Hạnh Phúc ở ta
Cuộc đời người cũng đến tuổi
già
Đừng mặc cả vòng xoay nhân
thế
Thời son trẻ đôi lần tác tệ
Cho qua đi đừng để dạ buồn
Bởi đời người bước khỏi đường
truông
Sao tránh khỏi tấn tuồng nhân
thế
Bạn đời ơi dẫu bao dâu bể
Ta vẫn cùng Ước Thệ Minh Sơn
Khi dẫm qua Cay đắng vui buồn
Hãy giữ trọn cùng về Cát Bụi…
Chiều Thu mưa buồn…
Huỳnh Văn Học
07/09/2023
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang