Chùm thơ tình – Bành Nhân

04/02/23 – 04:02

Tác giả Bành Nhân

ĐẾM MÙA YÊU!…

Ta nhặt chiếc lá thu…
Lả lơi rơi khắp ngã
Đếm đông tàn lạnh giá
Vội vã qua đời nhau…

Nếm ái tình ngày sau,
Ngọt ngào tim rung động
Nụ hôn bờ môi mộng
Lưu luyến vòng tay êm!

Đếm tinh tú trời đêm…
Bên thềm em chợt hỏi:
“Em trăng vàng sáng rọi
Anh vì sao xa xôi “!

Thanh xuân chốn xa rồi…
Ta bồi hồi mộng tưởng
Yêu đương cùng chung hướng
Đếm ký ức xuân yêu!…

 

MẸ ƠI CON ĐÃ VỀ!…

   Thu xưa bao sắc tàn phai…
Hoàng hôn ngã bóng thở dài ưu tư
   Lệ mừng theo những cánh thư
Mỏi mòn trông đợi con từ nơi xa!

   Gió đưa bụi chuối sau nhà…
Cô đơn chiếc bóng Mẹ già hẩm hiu
     Chiều chiều dõi mắt đăm chiêu
Nghìn trùng xa cách bao nhiêu năm ròng…

   Nỗi buồn sương lạnh chiều Đông…
Hiu hiu gió thổi ngoài sông hững hờ
      Thuyền về neo đậu bến bờ
Qua ơi bậu mãi đợi chờ mình ên!

   Đời người vất vả chông chênh…
Tha phương cầu thực không quên nghĩa tình
       Đường về vạn dặm đăng trình
Trong tâm khắc mãi bóng hình Mẹ yêu!

   Ầu ơ… Chim vịt kêu chiều…
Bâng Khuâng nhớ Mẹ chín chiều ruột đau
     Con về têm miếng trầu cau
Kính dâng lên Mẹ ngọt ngào yêu thương!

   Ảnh Cha thờ tổ khói hương…
Mười năm cách biệt đoạn trường Cha ơi
     Mẹ già yếu sức mòn hơi
Con xin phụng dưỡng suốt đời không thôi!…

 

NGƯỜI LÁI ĐÒ TRI THỨC NĂM XƯA!                   

  Lặng thầm bao tháng năm xa…
Về thăm Thầy cũ quê nhà yêu thương
     Xứ xa chân bước dặm trường
Con đò tri thức tha hương phương trời?

  Không còn cánh phượng đỏ rơi…
Qua thời quấn quýt những lời tươi vui
     Dẫu cay đắng chút ngậm ngùi
Nhọc nhằn bục giảng thấm mùi phấn hoa…

  Ôn tồn nhã nhặn hiền hòa…
Ê.. a… lời dạy không nhòa trong em
     Mở dòng nhật ký ra xem
Tình Thầy ấm áp theo kèm nhớ mong!

  Đò giờ lỡ chuyến sang sông…
Khúc sông còn đấy mà không thấy người
      Nhạt nhòa trang vở điểm mười 
Thu tàn mấy độ… bảy mươi lần rồi…

  Chiều buồn hồi tưởng xa xôi…
Về thời son trẻ đắp bồi tương lai
   Mong sao em cháu từng ngày
Tu TÂM rèn ĐỨC – TRÍ – TÀI hơn xưa!

   Gió đùa bông lúa đong đưa
Ngạt ngào hương sữa hoa dừa thôn quê
     Hai mươi mười một đã về
Trọn lòng trọng ĐẠO vẹn thề tôn Sư!…

 

CÓ THẤY NÀNG XUÂN?…        

Xuân về thẹn thùng rảo bước?
Nắng xuân tha thướt dáng đào
Muôn hoa sắc màu huyền ảo
Khoát lên chiếc áo ấm nồng…

Mai vàng Đào hồng trước ngõ…
Bướm Ong đâu đó vờn quanh
Ban mai giọt sương lóng lánh 
Nàng xuân đỏng đảnh ghé sang,

Xuân về miên man chợt nhớ!
Hẹn hò bở ngỡ nhìn nhau
Run run môi mềm gượng gạo
Tiếng yêu khờ khạo ơ thờ…

Én xuân lượn lờ gọi bạn…
Trời xanh bảng lãng mây trôi
Hoa Ban trên đồi phủ lối
Thênh thang một cõi Xuân về!…

 

TẤM ẢNH KHÔNG PHAI!…

    Giao mùa lắng giọt mưa thu…
Ầu ơ… câu hát Mẹ ru thuở nào
     Thân Cò đứng cạnh bờ ao
Cánh mềm chân yếu lộn nhào tả tơi,

    Nỗi buồn canh cánh người ơi…
Nhớ người Cha đã một thời cưu mang
     Dòng đời nghịch cảnh trái ngang
Mười năm cách biệt thiên đàng – thế nhân!

    Cha già quần quật tấm thân…
Nuôi đàn con trẻ quên dần tuổi xuân
     Mẹ là điểm tựa trầm luân
Mẹ Cha gánh vác bao lần ngược xuôi…

    Thẩn thơ trước ảnh ngậm ngùi!
Cha tôi đã khuất xa rồi tình thương  
     Tìm về hình bóng yêu đương  
Dáng còng lưng mẹ tóc sương phủ mờ!

    Ảnh ơi… trông mắt không ngờ…
Thời gian thấm thoắt Mẹ giờ chín mươi
      Ân sâu nghĩa nặng ơn người
Nguyện cầu Mẹ khỏe tươi cười bên con!

    Lớn trong dáng Mẹ hao mòn…
Gói tình dòng sữa chở con vào đời
     Gió đưa cây Cải về trời
Rau Râm ở lại chịu đời đắng cay!…

 

HOÀNG HÔN, QUÊ HƯƠNG TÔI!…

Hoàng hôn xuống chân trời xa thẳm…
Một góc trời đỏ thắm chân mây
Quê hương nhung nhớ từng ngày
Trở về quê Mẹ đong đầy niềm riêng!

Đường quê vắng dừa nghiêng soi bóng…
Dòng sông xanh thơ mộng dịu dàng
Đò chiều đưa khách dọc ngang
Câu hò cô lái đò vang năm nào!

Quê hương thuở đi vào thơ dại…
Tiếng ầu ơ vọng lại ngày xưa
Kẻo kè tiếng võng đong đưa
Lời ru của Mẹ sớm trưa ngọt ngào!

Quê tôi đó Cửu Long màu mỡ…
Sông nơi đây bên lở bên bồi
Trở về thăm lại quê thôi
Ngắm đàn cò trắng từng đôi bay về…

Làng tôi cuối con đê uốn lượn…
Góc trường xưa cây Phượng vẫn còn
Nhớ thời xưa mãi cỏn con
Tan trường trốn Mẹ lon ton thả diều…

Tôi tận hưởng một chiều cuối Hạ…
Hương mạ thơm là lạ say mê
Hôm nay tôi được trở về
Đắm trong hoài niệm tình quê trọn đời!…

Bành Nhân

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: