Chùm thơ xuân – Phạm Thúy Kiều

11/02/23 – 07:02

Tác giả Phạm Thúy Kiều

ĐÓN XUÂN

Đông tàn nỗi nhớ đầy vơi
ĐÓN xuân trở lại trao lời nhớ thương.

ĐÔNG về rồi lại ra đi
TÀN canh khắc khoải lấy gì làm vui
NỖI lo sao thật bùi ngùi
NHỚ hoài ngày ấy tình khui hương nồng

ĐẦY bao kỷ niệm còn trông
VƠI đi hờn giận nụ hồng trao nhau
ĐÓN người ở tận nơi đâu
XUÂN mang sắc thắm muôn màu đẹp tươi
TRỞ lan hồ điệp mỉm cười
LẠI nhiều vũ nữ vàng mười ai ơi

TRAO tình ong bướm rạng ngời
LỜI ca khúc nhạc miền khơi dạt dào
NHỚ thời âu yếm xuyến xao
THƯƠNG đôi môi lạnh ngọt ngào trong mơ

HÒA duyên bén nụ bây giờ
ÂN tình khắc đậm vần thơ cuộc đời
ĐÔNG TÀN NỖI NHỚ ĐẦY VƠI
ĐÓN XUÂN TRỞ LẠI TRAO LỜI NHỚ THƯƠNG.

Thanh liên

XUÂN HỘI NGỘ

Ngày xuân chán cảnh phố phường
Tìm về quê mẹ tình thương dạt dào
Gặp anh ở cạnh bờ ao
Tình xa ngày trước ùa vào niềm yêu

Gợi khơi hết cả buổi chiều
Bao nhiêu thương nhớ bấy nhiêu nổi buồn
Ra đi nước mắt dầm tuôn
Theo chồng em phải trọn nguồn thủy chung

Giờ đây hai đứa ngồi cùng
Vòng tay hờ hững tương phùng cách xa
Đôi môi cũng chẳng mặn mà
Tìm hồng nhạt nhẽo lá hoa úa tàn

Xuân này xin chúc an khang
Sống luôn hạnh phúc muôn vàng ý hay
Tình xưa sáng tỏ ban ngày
Lưu vào kỷ niệm thật dày vần thơ.

Ảnh Nguyễn Bá Nha

MÙA TRĂNG HẠNH PHÚC

Anh có về hay để lỡ mùa trăng
Rằm tháng chạp sương giăng màn chạm ngõ
Trong tỉnh lặng tiếng đàn vang đâu đó
Em nao lòng lại ngỏ chuyện năm xưa

Thuở chúng ta cùng đón pháo giao thừa
Nghe khúc nhạc lời yêu chưa thấu tỏ
Vẫn nồng đượm trái tim hồng ngày đó
Để bây giờ dạ vò võ sớm mai

Kìa nàng xuân e lệ dáng trang đài
Miệng cười mỉm với mai vàng hé nụ
Những kỷ niệm xin lưu vào chốn cũ
Không bén duyên nhụy ấp ủ trông chừng

Thế gian nào định nghĩa được người dưng
Mùa trăng cuối lòng vui mừng chờ đợi
Vòng tay ấm dìu nhau thật phấn khởi
Rất nồng nàn luôn khơi gợi miền thương

Muộn màng nhưng sao quá đỗi lạ thường
Hồn ru khẽ say hương tình thúc giục
Đem mật ngọt thắm tươi màu hạnh phúc
Chúc mọi điều sung túc đến quanh năm.

 

TÌNH XUÂN

Đêm trăng sáng tôi bần thần trước ngõ
Sương thì thầm rơi nhỏ giọt ngoài sân
Đón nguyên tiêu lòng dạ cứ lâng lâng
Trời se lạnh mong dần sang hơi ấm

Biết là thế nhưng tình luôn sâu đậm
Chỉ một lần sao nhớ lắm người ơi!
Lời nguyện cầu vang vọng khắp đất trời
Mang nuối tiếc hồn chơi vơi rất lạ

Người đã đến rồi ra đi vội vã
Lúc giã từ hoa lá cũng tàn nhanh
Lộc biếc non xanh thắm cả trên cành
Bay trước gió vẫy tay Chào tạm biệt

Nào ai hiểu tôi yêu xuân tha thiết
Hương nồng say thật tuyệt đỉnh lắt lay
Có phải chăng hồn đắm đuối hao gầy
Mê mật ngọt xuân ngời say hạnh phúc

Nàng xuân gởi đậm tình muôn lời Chúc
Cầu dân ta sung túc được an lành
Vạn nhà luôn nồng đượm mãi màu xanh
Nguyên tiêu sáng dệt tình anh thắm đỏ.

 

XUÂN TRÊN QUÊ HƯƠNG

Xuân bừng rộn rã khắp quê hương
Rực rỡ cờ bay mọi nẻo đường
Sáo nhị vang lừng theo ngọn gió
Mai đào nở rộ lẫn màn sương
Êm đềm lũ bướm vờn lan đỏ
Hớn hở bầy ong ngắm cải hường
Cảnh đẹp chan hòa dâng cảm xúc
Ân tình hạnh phúc mãi nồng vương.

Phạm Thúy Kiều

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: