Chùm thơ Xuân – Đỗ Thị Thanh Hương (Hưng Yên)

13/02/23 – 02:02

Tác giả Đỗ Thị Thanh Hương

HƯƠNG XUÂN

Một chút thôi cho anh thấy mùa xuân
Có tóc em nồng nàn hương bưởi
Anh đã gói lại rồi xin em đừng gội
Để anh còn nhớ những lúc kề bên

Anh vẫn khát khao hơi ấm bên mình
Làm tan chảy mùa đông lạnh giá
Mắt em nhìn quên những điều xa lạ
Đốt trong anh bừng cháy ngọn lửa hồng

Mình đã cùng nhau có một mùa xuân
Chung hơi thở gọi về điều chưa tỏ
Lần nữa thôi em ủ hương cho mùa hạ
Để dẫu có xa… xuân vẫn mãi bên mình!

02/2020

TỰ KHÚC XUÂN

Tôi thấy xuân về trên tấm lá dong
Những cánh đào bung nở khoe sắc thắm
Mùi bánh chưng quyện khói thơm lừng lựng
Mưa xuân giăng rây bụi lất phất chiều

Tôi thấy xuân về, xuân níu ngọn nêu
Lựng tháng chạp dỗ khẳng khiu trơ trụi
Tiết đại hàn cây tích đầy nhựa mới
Lấm tấm xanh ngọc đội đất nhú mầm

Tôi thấy xuân phơi trên  những búp chồi
Chảy ngầm dưới bãi bờ, sông suối
Đêm tịch trừ đất trời như bừng dậy
Khi chuông chùa điểm thời khắc tương sinh

Tôi thấy xuân như nói với riêng mình
Hãy tươi lên cùng cỏ cây hoa lá
Để trái tim đập nhịp vui rộn rã 
Đón xuân nồng xanh mát những mầm xuân!

13/01/2023

BẤT TẬN XUÂN

Có một mùa xuân chưa ngừng lại bao giờ
Chảy giữa đời thành dòng thơm ngào ngạt
Ôm mầm cây khi đông còn lạnh cóng
Nuôi tán tròn tặng lại đất màu xanh

Có một mùa xuân lặng lẽ chở đàn ong
Đem hương sắc miệt mài xây tổ ấm
Ngày cõng nắng chia vàng cho nụ khát
Đêm say sưa ủ mật ngọt dâng đời

Có một mùa xuân ẩn khuất nguồn khơi
Thành Cổ tích của lứa đôi li biệt
Yêu cháy lòng – chết tan vào trong đất
Tình sử lưu truyền vạn kiếp thiên thu

Và một mùa xuân nảy khúc nhạc mưa
Cơn mưa chạy trên cánh đồng mưa chạy
Cải trổ ngồng vẫn hoa vàng mê mải
Sấm trở mình nuôi lúa cấy đòng non

Cả những mùa xuân như biết dỗi hờn
Cái lạnh rủ nhau trốn không sang hạ
Nàng Bân mong chờ gió mùa thêm nửa
Ấm lòng người xuân mãi… bất tận xuân!

12/3/2021

LẠC VÀO THÁNG BA

Đất cựa mình trời đã trở…  tháng Ba  
Một khoảng ngát thơm màu hoa hương cỏ 
Hoa bưởi tinh khôi từng chùm buông rủ
E ấp bên thềm ve vuốt gót xuân

Đầy đặn từng chùm hoa nhãn rung rinh
Nhè nhẹ dịu thơm tỏa lan trong gió
Từ ruộng vườn hoa theo ong về tổ
Óng ánh vàng hoá giọt mật ngọt thơm  

Cành gạo khẳng khiu vừa nhú nụ xinh
Ủ lửa chờ ngày đốt mình cháy đỏ
Có ai nhớ khi nào hoa gạo nở
Đón hè sang sẽ tu hú gọi bầy 

Cái rét Nàng Bân níu gió níu mây 
Níu phơn phớt tím hoa xoan ở lại
Hoa Sưa li ti trắng cành mê mải
Bắt đền ai mà lấp ló trốn tìm

Một thoáng hồn ta chừng biết lặng im
Cảm thương gió chia đôi về hai phía
Nửa cho xuân nửa dành cho hạ nhớ
Ôi tháng Ba! Da diết gọi hương thầm! 

2/3/2022

CHIỀU CUỐI NĂM

Mỏng làn hương hiu hắt buổi chiều đông
Ngồi bên chị mà lạnh lùa vào dạ
Đã bao nhiêu mùa sương phơi buốt giá
Bia đá bạc màu loang bụi thời gian

Cánh đồng quê người bát ngát mênh mông
Dải mây xám vắt qua chiều chạng vạng
Tiếng bước chân nghe thì thầm vắng vọng
Phải chị không mà phơ phất cỏ buồn

Ngày chị đi nắng hờn bỏ đi hoang
Loa kèn đỏ úa thương người yểu mệnh
Có ai biết sông đời bao nhiêu đoạn
Nắn cách nào để được thuận dòng trôi?!

Cuối năm rồi chị về nhé chị ơi
Về chút thôi cho ấm lòng cha mẹ
Nén hương cuộn lệch xô đời sóng cả
Quặn thắt lòng xa xót ngàn lau

Víu vào em để không lạc mất nhau
Em đi trước chị theo sau em nhé!
Làng xóm bây giờ khác nhiều nên lạ
Sợ lâu rồi chị quên ngõ, quên sân!

Chiều cuối năm nỗi nhớ tần ngần
Xiêu vẹo bước chân chòng chành nghiêng ngả
Thương dáng chị xưa long đong vội vã
Tưởng đã chai sần mà gió chạm cũng đau!

20/01/2023

Đỗ Thị Thanh Hương

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: