03/03/23 – 08:03

GIÓ THỔI ĐÊM SẦU
Tháng mấy rồi ta… vẫn lạnh căm
đêm đêm gối chiếc… chỉ riêng phòng
Canh thâu gối bạn… tình trong mộng
Sáng lại cà phê… mắt dõi rong
Nghĩ trách về ai… hay trách phận
Cho rằng duyên bẽo… nghĩa như nhồng
Nhìn sang giáp cạnh… ôi thôi phúc
Gẫm lại riêng mình… số má cong
Sóng vỗ thuyền trôi… tận đảo xa
Lênh đênh nắng nhạt… tuổi về già
Nhìn sang bọt biển… sao tan hợp
Ngó lại đàn âu… đã thoáng qua
Gió gọi chiều lam… bên rặng núi
Mây về kết tảng… cuối sông đà
Người đi kẻ ở… thành như luật
Sóng nổi rồi chìm… ở đảo xa.
25/02/2023

THĂM QUÊ
Trở lại vùng xưa… viếng bạn hiền
Thăm làng xóm cũ… chợ hàng phiên
Con đê khóm rạch… mùa trôi lũ
Suối cạn đang xuân… gió thổi miền
Đạm bạc nâng ly… nuông cạn chén
Giàu nghèo nhớ nghĩa… thuở tình thiêng
Ôm sâu ký ức… này muôn thuở
Một chữ làng quê… xóm láng giềng.
Lúc 00:50, 13/02/2023

TÌNH XA BIÊN GIỚI
Bữa tiễn em đi hớp rượu buồn
Ly này chén nữa lệ sa tuôn
Bên em đôi tháng nhưng tình lớn
Chỉ cách sao hôm lại cuống cuồng
Tiếng nấc đêm sầu nghe cú gọi
Ngân hoài bản nhạc soái tru luôn
Lên ngôi em bước xa ngàn dặm
Rượu đắng vờn tâm mắt dõi buồn.
28/11/2022
TRÁI MẬN HỒNG
Đã trải nhiều năm kiếp cố nông
Lơ phơ tóc bạc gặm cây trồng
Thanh long, vú sữa bao hàng chuối
Mận đỏ, me chua với nhãn lồng
Ngó lại thời xuân cây mới trổ
Bây giờ tóc sẫm trái đầy bông
Nghe thôi tuổi xế hồn thi gẫm
Một chút cho vui trái mận hồng.
22/09/2022

MÂY LAM CHIỀU NHỚ
Lam chiều trải nặng… cuối đằng tây
Gợi ở trong tôi… những phút này
Bóng thoáng loan về… mơ tưởng nhớ
Hình xưa ẩn thoạt… chạy theo mây
Cho tôi đảo lại… thời trăng gió
Viễn ký qua rồi… mãi cứ đầy
Vạn thuở tình trao… em mãi gút
Khuya rồi gió thổi… lại hây hây.
15/02/2023
Huỳnh Thảo
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân