Chùm thơ tình – Phan Văn Sơn (TP. Hồ Chí Minh)

07/03/23 – 07:03

Tác giả Phan Văn Sơn

THÁNG BA VỀ…

Tháng Ba về! Ta sắp tiễn nhành xuân
Và cái rét nàng bân vừa chạm ngõ
Xoan tím rịm từng chùm lay trước gió
Mộc miên chiều cháy đỏ bến sông quê.

Tháng Ba sang trắng muốt cánh hoa lê
Vài hạt nắng cuối nương chè ngấm ngoảy
Miền xa vắng thương em tình ngây dại
Tháng Ba về… hoang hoải đợi chờ ai.

01/3/2023

 

NÚI ĐÔI QUẢN BẠ

Cổng Trời Quản Bạ đẹp vô biên
Cặp nhũ y như của mẹ hiền
Gối mỏi hôm lên đèo Thẩm Mã
Chân chùn bữa xuống núi Cô Tiên
Lùm lùm đỉnh nhọn đồi non choải
Hoắm hoắm thung sâu bụi cỏ viền
Hỏi thật hoa đào nàng có tiếc
Đôi gò để lại giữa thiên nhiên. *

 

Ảnh tác giả

THƯƠNG NHỚ DẤU THỜI GIAN

Tháng Ba về sợi nắng ghé ngang qua
Hương bưởi nghiêng đài hoa ong chúm chím
Hoa đưa tình mùa yêu thương tím rịm
Nhớ một thời tóc bím kết đuôi sam.

Những buổi chiều đò xuôi ngược dòng Lam
Em nũng nịu hất hàm câng câng má
Thời gian trôi tuổi thơ đi vội vã
Phút giao mùa nấn ná phút chia tay.

Mắt rưng rưng và sống mũi cay cay
Ngồi tiếc lại những ngày xanh ngà ngọc
Ghế giảng đường hai ta vào đại học
Màu thời gian phút chốc thuở đăng trình.

Nụ hôn đầu và ánh mắt ngây xinh
Ngồi lần dở tấm hình chung kỉ niệm
Mối tình đầu nửa đời ta tìm kiếm
Phấn hương mùa trang điểm lá thư xanh.

Hai con tim lạc hai nẻo độc hành
Ngày gặp lại chỉ mành treo chuông nặng
Mắt yêu thương tim điền thêm dấu lặng
Ta tiếc hoài năm tháng cạnh bên nhau.

 

Ảnh minh hoạ internet

ANH CÓ VỀ CÀ MAU QUÊ EM

Anh có về thăm lại đất Cà Mau
Rừng U Minh phủ màu xanh tràm đước
Xuống ca nô dạo một vòng sông nước
Lắng ân tình câu vọng cổ đò đưa.

Anh có về thăm Ngọc Hiển hay chưa
Rạch Gốc, Tam Giang, Viên An, Đất Mũi…
Hòn Khoai xa xa như đang mời gọi
Ghe nặng cuối ngày tôm cá đầy khoang…

Anh có về cửa Bồ Đề, Tam Giang
Vùng đất Năm Căn hai mùa mưa nắng
Đất Mới, bãi bồi Hiệp Tùng xa lắm
Mời anh hãy về ngắm lại biển tây…

Ghé Đầm Dơi nghe, nán lại* vài ngày
Nhậu rượu đế cùng mồi tươi sông nước
Xách chài ra vuông kiếm vài con vược**
Làm tả bí lù với nước dừa đây.

Về Trần Văn Thời ngắm đê biển Tây
Đá Bạc êm đềm sóng xô ì oạp
Cửa Ông Đốc ghe câu về tấp nập
Mực ống, tôm chì luộc hấp nhâm nhi.

Lí Văn Lâm, Cái Nước xuôi về đi
Đò Rạch Rập mà tung tăng sông nước
Về Cái Đôi Vàm, Phú Tân em rước
Chỉ mình ơn ***thôi… anh dám theo về…

Chiều U Minh nghe ca cổ anh mê
Nửa cung thương đổ về miền nhung nhớ
 Đĩa bồn bồn*** *nhậu cùng cua cốm sữa
Ấm cả ân tình, thắm vị môi em.

Mời anh về miền sông nước thân quen
Lắng đọng ân tình hồn quê chất ngất
Nắng lửa mưa nguồn đước tràm bát ngát
Mời anh hãy về…
       Đất mặn cùng… em.

Nán lại* ở lai thêm (phương ngữ)
Vược** cá chẻm khủng
Mình ơn*** mình ên là chỉ một mình (phương ngữ Cà Mau)
Bồn bồn**** một loại rau làm dưa chua

 

ĐỢI CHỜ XUÂN

Tháng Mười Hai sâu lắng đã về ư
Đông hoang hoải tiết trời se se lạnh
Cúc họa mi ngập ngừng nghiêng nghiêng cánh
Trắng một màu tinh khiết lẫn ưu tư.

Tháng mười hai, đã cuối năm rồi ư
Phố mưa buồn bước chân ai lặng lẽ
Phải chăng đây màu thời gian dâu bể
Đã in sâu vết lạnh phủ loang tường.

Se thắt lòng nhung nhớ, lẫn yêu thương
Gió bấc thổi đậm hương mùi hoa sữa
Cánh thư xinh, cứ ngập ngừng… lần lữa
Giọt nắng bên rèm, nhung nhớ bâng khuâng

Ô, hay là tim đã quyện lập đông
Làm băng giá một phần yêu rồi nhỉ
Chiều đan tay em, lê dài phố thị
Bến sông quê, con sáo nỡ quên rồi.

Hôn trao nhanh tim gõ trống liên hồi
Hay ta chớm yêu nhau từ dạo đó
Đông sắp tàn nàng xuân chờ chạm ngõ
Nắng hanh vàng điểm xuyết cả rừng mơ.

Sương giăng che phủ kín mờ
Bờ mi hoen ủ đợi chờ xuân sang.

 

THÁNG BA LẠI VỀ

Tháng Ba về thương lắm đóa hoa xinh
Nửa thế giới của chúng mình ừ nhỉ
Thương thương lắm thương bà rồi thương chị
Thương mẹ hiền phải một nắng hai sương

Thương vợ tôi vất vả giữa đời thường
Tần tảo ngày đêm miếng cơm manh áo
Bụi phấn đầy tay thương em cô giáo
Ươm mầm xanh dạy đạo lí làm người

Thương trưa hè bên cánh võng ầu ơi
Lời tha thiết bên quê hương đồng nội.
Tháng ba về chúc nửa kia thế giới
Luôn rạng ngời và mãi mãi tươi xinh

Như vầng dương mỗi buổi chớm bình minh
Đưa hạt nắng cho chúng mình hạnh phúc.
Tháng ba về mùa xuân còn náo nức
Vui hoan ca mến chúc chị em mình

Luôn dịu dàng mãi mãi vẫn tươi xinh
Người giữ lửa cho gia đình hạnh phúc.

 

TÔI VỀ TÌM LẠI THÁNG BA

Anh về tìm lại tháng Ba
Tìm hương xoan tím la đà cuối sân
Hoa lê điểm trắng tần ngần
Hanh hao cái rét nàng bân gọi mời.

Hiên ngoài lất phất mưa rơi
Mưa chan đất mẹ một đời thương con
Bao năm ánh mắt mỏi mòn
Roi tre ngày trước mẹ còn giữ không?

Lâu nay con vẫn dặn lòng
Thèm ăn roi mẹ nên mong ngày về
Sân lai chênh chếch trăng thề
Bờ tre bãi mía lời thề hôm nao.

Tháng Ba về nắng chênh chao
Hạt vương lưng mẹ hạt vào thân cha
Bao năm thương nhớ quê nhà
Thông reo Ngàn Hống mây sà Bằng Sơn

Nhớ giàn bông bí sau vườn
Con ong cái bướm chập chờn bay bay
Ai còn có nhớ có hay
Tháng ba giáp hạt cả ngày treo niêu

Buôn bưng bán thúng sớm chiều
Vai sần năm tháng tóc yêu bạc dần
Tháng Ba về dạ phân vân
Mà thương cho mẹ muôn phần mẹ nha

Anh về tìm lại tháng Ba
Tìm bao kỉ niệm mình đà lãng quên
Tháng Ba đỏng đảnh làm duyên
Cho anh tìm ánh mắt huyền ai trao.

 

THƯƠNG TÌM KỶ NIỆM QUÊ HƯƠNG

Lục tìm kỷ niệm ngày thơ
Thời gian trôi, ngỡ mới vừa hôm qua…
Đâu rồi hoa gạo tháng Ba
Đỏ tươi ngoài bến như là lửa nung

Ngồi bên bếp lửa bập bùng
Rét Nàng Bân đó lạnh lùng thấu xương
Đàn em nheo nhóc mà thương
Đói ăn giáp hạt* nhút tương qua ngày.

Đâu rồi dáng mẹ hao gầy
Buôn bưng bán thúng đọa đày tấm thân
Khi giá lạnh – lúc mây vần
Đôi vai nặng gánh chai sần thời gian

Đông chớp bể – hạ mưa ngàn
Mẹ ơi, mẹ gánh gian nan cuộc đời.
Và đâu, đâu chiếc áo tơi
Hè nung nắng lửa một thời theo ta

Cà mưng tím ngõ la đà
Nồi khoai thẩm túi trái cà trộn tương
Hoa xoan nay có vấn vương
Tháng ba rơi rụng rải đường em đi

Mùi thơm thơm thoảng lạ kì
Là hương đồng nội ai gì dễ quên.
Bao lần nhớ tiếng đỗ quyên
Đêm hè gọi bạn huyên thuyên cả giờ

Câu hò xứ Nghệ đò đưa
Em ngân lảnh lót như vừa hôm qua
Giao mùa, thương nắng tháng Ba
Thương em thương cái mặn mà em ơi

Về thăm Hà Tĩnh quê tôi
Bằng Sơn ôm lấy biển khơi Lộc Hà.

Ảnh tác giả

XUÂN CHỚM

(Thuận nghịch độc)

Lan rừng thoáng đọng nét đài trang
Nụ chớm mai khoe nắng điểm vàng
Đàn bướm rủ hoa lay khẽ đọng
Lộc chồi nghinh pháo nổ rền vang
Tan sương sớm ủ che vườn ruộng
Tỏa khói chiều vương phủ xóm làng
Tràn ngập nụ phai đào hé nở
An bình phúc lộc đón giàu sang.

(Nghịch đọc):

Sang giàu đón lộc phúc bình an
Nở hé đào phai nụ ngập tràn
Làng xóm phủ vương chiều khói tỏa
Ruộng vườn che ủ sớm sương tan
Vang rền nổ pháo nghinh chồi lộc
Đọng khẽ lay hoa rủ bướm đàn
Vàng điểm nắng khoe mai chớm nụ
Trang đài nét đọng thoáng rừng lan.

 

ĐÊM SAY TÌNH NỐI VẬN CÙNG AI

Lại nhớ anh, nghe nỗi buồn man mác
Giữa canh khuya dăm tiếng vạc kêu sương
Cho hồn em lạc bước giữa đêm trường
Thương nhớ lắm… anh ơi! Thương nhớ lắm!

Môi tìm môi bàn tay anh đan ấm
Cho tim yêu tan ngấm ánh trăng thề
Cho anh vờn thương trỗi nhịp đê mê
Miền hoang hoải bốn bề loang kỉ niệm.

Tình một đêm sao cất công tìm kiếm
Màu thời gian ai đếm ngược bao giờ
Con suối lòng hòa nẻo mộng tình thơ
Mà hương lửa nửa mùa yêu dệt mộng.

Nửa đi em… nửa mùa yêu lắng đọng
Đêm chênh chao con sóng vỗ u hoài
Thương em nhiều… nhiều lắm ánh mắt nai
Còn ngơ ngác lê bước hài cô lẽ.

Say nữa đi thâu canh dài hoan hỉ
Say hương tình anh chỉ muốn say thêm
Rượu mềm môi chưa chắc đã say mèm
Đêm hoan lạc cùng em say say nữa.

Phan Văn Sơn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: