28/06/23 – 02:06
ANH VÀ TÔI
Anh dược sĩ, còn tôi bác sĩ
Hai anh em sống chỉ một nhà
Chúng ta một mẹ sinh ra
Yêu thương, đoàn kết,… mới là đạo con!
Tôi trị bệnh, anh luôn cung cấp
Thuốc nước ta, thuốc nhập phương Tây
Bao năm học tập bên thầy
Ra trường phục vụ nơi nầy xa xôi!
Anh dược sĩ, còn tôi bác sĩ
Cùng chung nhau ý chí vươn cao
Lâm sàng, xét nghiệm hợp vào
Thuốc cao chất lượng, bệnh mau phục hồi!
Anh dược sĩ, còn tôi bác sĩ
Cùng chung nhau suy nghĩ hành nghề
Chuyên môn, y đức liền kề
Vì dân phục vụ, không nề gian nan!
Nếu mắc bệnh phải cần có thuốc
Khi ốm đau thầy thuốc có ngay
Dược, y ra sức chung tay
Cùng nhau hợp lực trí tài giúp dân!
Con người ta luôn cần sức khỏe
Mới yên vui, tươi trẻ cuộc đời
Hai ta cùng nguyện ghi lời
Tổ y đã dạy bao đời đến nay!
Anh em ta tuy hai mà một
Và chúng ta tuy một mà hai
Cùng nhau tay nắm lấy tay
Nhịp nhàng y, dược càng ngày tiến xa!
Người bệnh cần hai ta nhanh đến
Khi ốm đau, dịch bệnh nguy nan
Dược, y tư thế sẵn sàng
Dịch đà xuất hiện lên đường dập ngay!
Nhớ những lúc đêm ngày ca trực
Anh em ta tất bật trăm chiều
Bao năm tóc bạc thêm nhiều
Càng thương áo trắng, càng yêu mến nghề!
Sẽ nhớ mãi lời thề Hippocrates *
Nguyện luyện nghề, y đức vì dân
Dược, y gắn bó muôn năm
Giúp người sức khỏe, bình an cuộc đời!
Anh dược sĩ, con tôi bác sĩ
Hai anh em sống chỉ một nhà
Chúng ta cùng một người cha
Yêu thương, đoàn kết,… mới là đạo con!
*Hippocrates được xem là cha đẻ của Y học và là người thầy thuốc vĩ đại nhất lịch sử thời Hy Lạp cổ đại
CÔ ĐIỀU DƯỠNG
Cô điều dưỡng đã đến
Cấp thuốc cho bệnh nhân
Giọng niềm nở, ân cần
Dịu dàng như người mẹ!
Cô điều dưỡng đã đến
Tiêm thuốc cho bệnh nhân
Nhẹ nhàng như tay mẹ
Chăm sóc đứa con ngoan!
Cô điều dưỡng đã đến
Dặn bệnh nhân từng lời
Chu đáo và kỹ lưỡng
Thương mến như người thân!
Cô điều dưỡng không ngủ
Thức trắng cùng bệnh nhân
Xoa dịu nỗi đau chung
Với bao người bệnh tật!
Cô điều dưỡng chân thật
Tâm hồn cô trắng trong
Như blouse cô mặc
Bệnh nhân luôn yên lòng!
Cô điều dưỡng cười khẽ
Nhìn bệnh nhân hết đau
Ngày qua ngày lặng lẽ
Đem niềm vui cho đời!
Nếu cuộc sống là hoa
Thì cô là mật ngọt
Và cô như hòn ngọc
Lấp lánh giữa đời thường!
Bao hương thơm trên đời
Ngọt ngào,… và quyến rũ
Cô điều dưỡng, cô ơi
Hương đời cô mãi mãi!
Cô điều dưỡng đã đến
Cho người bệnh niềm vui
Cô đẹp trong lòng người
Là mẹ hiền nhân loại!
NẾU MỘT NGÀY…
(Kỷ niệm ngành Y…)
Ngày nào không tiếp xúc
Bệnh nhân chuyên khoa mình
Là dường như còn thiếu
Điều gì đó trong ta!
Ngày nào không khám bệnh
Cho bệnh nhân khoa phòng
Là lòng nghe trống vắng
Một góc trời cô đơn!
Ngày nào không kê đơn
Cho bệnh nhân nhận thuốc
Là ngày đó chẳng được
Một niềm vui đời thường!
Ngày nào nghe bé khóc
Sẽ được thấy bé cười
Mà lòng ta hạnh phúc
Càng gắn bó nghề hơn!
Ngày nào không có em
Bên ta bao bận rộn,…
Là ngày rằm vắng bóng
Ánh trăng vàng trong đêm!
Nếu một ngày vắng xa
Bao bệnh nhân thân thiết
Thầm hỏi lòng có tiếc?
Vì bận việc đường xa!
Rồi một ngày có thật
Ta về hưu quê nhà
Tóc pha màu áo trắng…
Vui, buồn nghề y qua!
THIÊN THẦN ÁO TRẮNG
(Sáng tác thời còn phục vụ trong ngành Y… )
Mọi người đang ngủ say
Còn những ai thức giấc?
Đêm yên lặng vô cùng
Trẻ con nào đang khóc?
Mọi người đã thức giấc
Còn những ai mơ màng?
Cuộc đời bao trái ngang
Đời người bao sướng, khổ…
Trái đất vẫn quay tròn
Sông nước ròng, nước lớn
Quy luật của muôn đời
Có sinh thì có tử…
Vẫn biết thế, nhưng sao
Tim nầy luôn đau nhói
Bao người đã ra đi
Về bên kia thế giới…
Đêm nay không yên tỉnh
Biết bao điều nghĩ suy
Lương tâm của ngành Y
Cứu người không toan tính
Mọi người đang ngủ say
Bao nhiêu người đang thức?
Miệt mài trong ca trực
Giành sự sống hôm nay!
Những thiên thần áo trắng
Thầm lặng suốt cuộc đời
Cứu sống bao nhiêu người
Cho thế gian êm ấm.
Những thiên thần áo trắng
Hiện diện khắp mọi nơi
Như mẹ hiền sâu lắng
Chăm sóc cả loài người!
TRƯỜNG XƯA BẠN CŨ…
Tôi nhớ mãi những tháng ngày nơi ấy…
Mái trường Y yêu dấu của ngày xưa
Trời có khi chợt nắng lại chợt mưa
Nhưng tình bạn không bao giờ thay đổi!
Biết ơn thầy đã đưa đường dẫn lối
Cho tôi qua đêm tối đến bình minh
Và vươn lên chiến thắng bản thân mình
Để đền đáp công ơn thầy dạy dỗ!
Tôi nhớ mãi mái trường xưa nơi đó
Vẻ thơ ngây khi mới gặp lần đầu
Sống cùng nhau, học tập chẳng bao lâu
Mà thân thiết như tình sâu nghĩa nặng!
Chiều cuối tuần lòng bỗng nghe trống vắng
Nhớ quê hương nước mặn cuối trời Nam
Ký túc xá không giờ sao phẳng lặng
Chỉ còn nghe văng vẳng tiếng ai đàn?
Trường xưa ơi dù xa bao năm tháng
Vẫn nhớ hoài kỷ niệm thuở ban sơ
Tình bạn, tình yêu đâu dễ phai mờ
Từ nơi ấy ta biết chờ biết đợi…
Từ nơi ấy cho ta niềm vui mới
Chọn hướng đi gắn bó với ngành Y
Trải qua bao năm tháng mấy mùa thi
Chim tung cánh bay về miền thử thách!
Trường xưa ơi giờ đây bao xa cách
Nhưng thật gần vì tình nặng ơn sâu
Suốt cuộc đời dù sống ở nơi đâu
Vẫn nhớ mãi buổi ban đầu đến lớp!
Sẽ có ngày bạn bè ta sum họp
Kể nhau nghe những kỷ niệm vui buồn
Những tâm tình đồng nghiệp ở muôn phương
Như sống lại một thời xa xưa ấy.
Chắc chắn rồi ta sẽ về thăm lại
Mái trường xưa, bè bạn của ngày xưa…
Nhất định rồi… ta cũng về thăm lại
Mái trường nay, bạn cũ của ngày nay!
TÔI YÊU MÀU ÁO TRẮNG
(Thân tặng bạn đồng nghiệp đã và đang phục vụ ngành Y nhân ngày Thầy Thuốc Việt Nam 27/02 hằng năm)
Tôi yêu màu áo trắng
Của thầy thuốc khoa Nhi
Cha mẹ chẳng lo gì
Khi con mình bị sốt…
Tôi yêu màu áo trắng
Đã ổn định nhịp tim…
Giúp bệnh nhân an tâm
Bình yên trong giấc ngủ!
Tôi yêu màu áo trắng
Của bác sĩ… Sản Khoa
Giúp cho phụ nữ mừng
“Có đôi” khi “đi biển”…!
Tôi yêu màu áo trắng
Của thầy thuốc chuyên khoa
Giúp bệnh nhân mù lòa…
Bao năm giờ sáng mắt!
Tôi yêu màu áo trắng
Giúp bệnh nhân tâm thần
Ở xa hay ở gần
Sớm trở về bình lặng!
Tôi yêu màu áo trắng
Của thầy thuốc Đông Y
Giúp bệnh nhân yếu suy…
Có niềm vui cuộc sống!
Tôi yêu màu áo trắng
Khi bệnh tật bất ngờ
Không để bệnh nhân chờ
Luôn sẵn sàng cấp cứu!
Tôi yêu màu áo trắng
Cung cấp thuốc bệnh nhân
Luôn niềm nở ân cần
Của anh em Dược sĩ!
Tôi yêu màu áo trắng
Của chiến sĩ ngành Y
Xông pha nơi hiểm nguy
Tiêu diệt tan cô vít!
Tôi yêu màu áo trắng
Tất cả vì bệnh nhân
Yêu nghề nên hy sinh
Cuộc đời cho phục vụ!
Tôi yêu mãi, tôi yêu
Áo trắng, màu áo trắng
Của ngành Dược, ngành Y
Là mẹ hiền sâu lắng!
Tôi yêu màu áo trắng
Vì là vị cứu tinh
Cho tất cả loài người
Khi có điều bất ổn!
Tôi yêu màu áo trắng
Biểu tượng đẹp trên đời
Là tình thương muôn nơi
Xoa nỗi đau nhân loại!
Tôi yêu màu áo trắng
Như yêu người tôi yêu
Dù có khi cay đắng…
Áo trắng luôn giúp đời!
RƯỢU TÌNH RƯỢU NGHĨA
Có nhiều dịp đi về trên tỉnh
Gặp bạn thân không xỉn không về
Trâu xào, bò nướng, lẩu dê…
Vài chai rượu thuốc đê mê trong lòng!
Mãi tâm sự lòng vòng chuyện cũ
Chợt hứng lên cùng rủ đi ngay
Làng Xưa, Thế Kỷ, Tăng Hai…*
Bia đầy ly rót, thấm say mới về
Sáng tỉnh dậy còn “phê” hôm trước
Bụng cồn cào, chân bước run run
Buồn nôn, chóng mặt vô cùng
Người thêm khó chịu, lùng bùng lỗ tai!
Có nhiều dịp lai rai tệ xá
Tiếp bạn bè vui quá – “thuận phe”
Nghêu, sò, ốc, ghẹ rang me…
Đế kia đã chán, Tiger tới liền!
Bia đã vào, huyên thuyên tâm sự
Mãi chiều rồi, mồi cứ dọn thêm
Rắn, cua, gà hấp, ốc len…
Gọi thêm bia mới Heineken một thùng!
Bạn từ giã, ta “sung” mời lại
Nhậu cạn đêm nhớ mãi tình thân
Sáng rồi người cứ bần thần
Tứ chi uể oải, toàn thân rã rời!
Có nhiều dịp thôi nôi, đầy tháng
Tiệc nhà hàng, đình đám khai trương…
Nhậu say quên cả con đường…
Chập chờn sáng tối, xuống mương đầy sình!
Nay nghĩ lại sao mình “vui” quá?
Lợi ích chi quá xá xỉn say
Rượu tình, rượu nghĩa từ nay
Uống vừa tửu lượng có hay không nào!
Cuộc sống nầy ngoại giao không rượu
Cũng buồn như phiên chợ vắng tanh
Rượu tình, rượu nghĩa đã đành
Uống nhiều say xỉn, thanh danh xói mòn!
Uống vừa rượu, người còn minh mẫn
Say, say hoài nội tạng bất an
Rượu nhiều dẫn đến xơ gan…
Tinh thần xuống cấp, hoang mang cuộc đời!
Uống vừa rượu đủ vui tôi nhé
Giữ gìn cho sức khỏe nâng lên
Con người cảm thấy yêu thêm
Bền tình bè bạn, ấm êm gia đình!
* Tên quán nhậu
GIÃ TỪ DĨ VÃNG…
(Nhân ngày “Thế Giới Không Thuốc Lá” 31/5 hằng năm (World No Tobacco Day) thân tặng mọi người bài thơ…)
Khi “căng thẳng”… ta càng hút thuốc
Để xua tan cơn stress xảy ra
Nỗi buồn chợt đến với ta
Phì phà thuốc lá mong qua u sầu!
Khi niềm vui nơi đâu chợt đến
Ta vui mừng cũng hút liền hơi
Bạn bè họp mặt đây rồi
Cà phê, thuốc lá sánh đôi tâm tình!
Dòng sông Trẹm êm đềm, trăng sáng
Đợi người thương quán vắng ven sông
Vài hơi khói thuốc vững tâm
Trầm ngâm chờ đợi, bao năm… một lần!
Có những lúc bao lần suy nghĩ
Chuyện trên trời, dưới đất không ra
Điếu nầy, điếu khác phì phà
Khói bay cuồn cuộn cả nhà mờ sương…
Có nhiều lúc trên đường công tác
Mưa dầm dề, lạnh buốt xương da
Tay đưa vô túi lấy ra
Lửa châm thuốc hút cho qua cơn ghiền.
Sáng như chiều khi dùng xong bữa
Chợt thấy buồn, bứt rứt làm sao
Thuốc đây một điếu hút vào
Lâng lâng bay bổng, đi vào giấc mơ…
Thuốc lá có từ xưa, ai biết?
Có gì vui đem lại cho người
Nhiều người hút thuốc khắp nơi
Biết rằng có hại nhưng sao vẫn dùng?
Jet, Hero, “con mèo”, “ba số”
Marlboro, “con ngựa”, Capstan…
Từ lâu ta đã sai lầm
Kết thân với nó, nó thầm hại ta!
Nay nghĩ lại quyết xa tất cả
Mấy mươi năm tốn quá nhiều tiền
Vợ con hít khói than phiền
Nhức đầu, nhảy mũi, thường xuyên đau mình…
Còn tôi cũng họng đau cổ rát
Ho day dưa cả chục ngày rồi
X quang, thử máu, thử đàm…
Chuyên khoa chẩn đoán rõ ràng phổi viêm.
Khổ nỗi thay lại thêm tức ngực…
Điện tâm đồ – thiếu máu cơ tim
Mạch vành co thắt thường xuyên
Tăng xông dao động, có ngày lên cao *
Xin từ giã những bao thuốc lá
Dành thời gian tất cả cho con
Bồi dưỡng, ăn uống thật ngon
Nhạc, thơ, thể dục… mong còn sống thêm…
Mọi người đã lâu năm hút thuốc
Chớ để mình lệ thuộc khói đen
Ung thư, lao phổi… tăng thêm
Tử thần chờ sẵn hằng đêm trước nhà
Thuốc lá hãy đi xa biệt tích!
Hiển hiện chi có lợi cho ai
Bao người thở ngắn, ngáp dài…
Bấy nhiêu người chết vì say khói mờ
Quyết từ bỏ, chần chừ gì nữa
Mối hiểm nguy đã rõ ban ngày
Tinh thần, ý chí không phai
Giã từ thuốc lá không thay đổi lòng!
Xã hội đẹp nói không thuốc lá
Người văn minh không hít khói dơ
Tuyên truyền giáo dục từng giờ
Hiểm nguy thuốc lá, bỏ ngay tức thì!
Xin từ giã một thời dĩ vãng!
Sẽ chẳng còn trở lại đâu em
Không còn rung động trong tim
Thuốc lá đen tối như đêm không đèn!
“Ba số” thứ thiệt chẳng thèm
Sức khỏe quý nhất, luyện rèn sống vui!
*Tăng xông (hypertension artérielle) có nghĩa là tăng huyết áp.
CHO MẸ CHO CON
Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè em bé
Ngày mới sinh ra
Cả gia đình ta
Mọi người vui vẻ…
Chớ quên đưa bé
Đến điểm tiêm ngừa
Bác sĩ đang chờ
Sẵn sàng phục vụ
Tiêm ngừa đầy đủ
Bé khỏe, lớn mau
Đầu tiên ngừa lao
Về sau ngừa tiếp…
Các bệnh nguy hiểm
Uốn ván, ho gà
Ban đỏ, bạch hầu
Viêm gan, bại liệt
Đặc biệt viêm não
Xin nhớ đừng quên!
Tiêm ngừa tăng thêm
Khả năng đề kháng
Từng ngày, từng tháng
Trẻ phát triển nhanh
Bụ bẩm, tăng cân
Không lo bệnh tật!
Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè bà mẹ
Đẻ đau, mang nặng
Nhưng đầy niềm vui
Bé mới chào đời
Bú liền sửa mẹ
Sửa dành cho bé
Đầy đủ protein
Kháng thể, vitamin…
Trẻ luôn yêu thích
Bé bú thỏa thích
Cạn dòng thì thôi
Bé cười trong nôi
Gia đình hạnh phúc
Mẹ con khắn khít
Mẫu tử không rời
Niềm vui trên đời
Bao giờ hơn thế!
Nhưng… rất có thể
Nhiều điều xảy ra
Vì chung quanh ta
Môi trường ô nhiễm…
Nhiều bệnh nguy hiểm
Rình rập khắp nơi
Người mẹ yêu ơi
Hãy luôn cảnh giác
Tiêu chảy, sốt rét
Ngộ độc, thương hàn
Viêm phổi, phát ban…
Lại thêm tai nạn
An toàn là bạn
Ghi nhớ người ơi!
Diệt muỗi, diệt ruồi…
Dọn nhà sạch sẽ
Vệ sinh cho bé
Tắm rửa hằng ngày
Trước, sau, trong, ngoài…
Giữ con cẩn thận
Môi trường trong sạch
Ăn chín, uống sôi
Dinh dưỡng tuyệt vời
Vệ sinh thực phẩm
Tìm hiểu khoa học
Kiến thức phổ thông…
Áp dụng nuôi con
Ngày thêm mạnh khỏe!
Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè em bé
Thiên thần của mẹ
Hãy ngủ cho ngoan…
Con là chồi non
Mùa xuân đất nước
Con là mơ ước
Của mẹ và cha
Mẹ tự nguyện là
Cánh chim không mỏi
Đưa con đi tới
Chân trời thật xa…
Mẹ là cành hoa
Thơm đời con mãi
Con là tất cả
Cuộc đời mẹ cha!
CÓ SỨC KHỎE LÀ CÓ NGÀN MƠ ƯỚC…
Có sức khỏe
Là có ngàn mơ ước…
Không sức khỏe
Chỉ có một ước mơ!
Ước mơ sao
Ta có nhiều sức khỏe
Để yêu thương…
Sống viên mãn đời người!
Đời người chỉ có một
Chỉ có một đời người
Sức khỏe là quý nhất
Cho sự sống con người!
Hãy giữ gìn sức khỏe
Để thể chất tốt tươi
Cho tâm hồn mãi trẻ
Và luôn luôn yêu đời!
Mười thang thuốc bổ
Bằng một nụ cười
Sống đời tử tế,…
Trăm vạn niềm vui!
NGUYỄN NHẤT THỐNG
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang