Bài thơ dâng mẹ – Nguyễn Văn Dư (Quảng Nam)

06/03/23 – 09:03

 

Tác giả Nguyễn Văn Dư

 

BÀI THƠ DÂNG MẸ

 

Mỗi lần cầm bút trên tay

Dòng thơ về mẹ đặt ngay trang đầu

Sang sông nối bởi nhịp cầu

Con khôn lớn bởi phép mầu mẹ nuôi

 

Ai thay được mẹ, mẹ ơi!

Ai thay được mẹ đất trời nổ tung

Dẫu con ăn sướng, mặc sung

Dẫu có bần cùng mẹ vẫn bên con

 

Giờ đây mẹ mãi không còn

Nấm mồ xưa đã mỏi mòn rêu phong

Một thời lận đận, long đong

Một thời gánh nặng nỗi lòng sầu đau

 

Mẹ con nay cách trở nhau

Bốn chín năm, mẹ còn đâu mà tìm

Cho con gửi trọn nỗi niềm

Cho con gửi cả trái tim tôn thờ

 

Cho con về với tuổi thơ

Con mãi dại khờ để được mẹ yêu

Sớm hôm được mẹ nuông chiều

Được làm nũng mẹ, ăn nhiều món ngon

 

Bên bà, bên mẹ lon ton

Đêm mơ dáng mẹ vẫn còn hiện ra

Nhân ngày mùng Tám tháng Ba

Thơ dâng mẹ, mẹ đâu mà dâng đây?

 

Linh thiêng mẹ chốn trời mây

Linh thiêng mẹ chốn đất dày nghe chăng

Còn đâu chúc tụng, tri ân

Con chốn cõi trần nhớ lắm, mẹ ơi!

 

Thương cho thân phận mẹ tôi

Thân cò lặn lội một đời hi sinh.

05/3/2023

Minh họa: nguồn ảnh internet

NGUYỄN VĂN DƯ

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: