03/04/23 – 02:04
HOA ĐỒNG NỘI
Tắm mình
trong nắng
ban mai
Đung đưa
trước gió,
nhẹ lay ven đường
Không đua sắc,
chẳng tỏa hương
Mà hoa đồng nội…
Vấn vương lòng người
DUYÊN THƠ
Hắn mê mải “dạo chơi” không gian mạng
Dõi mắt nhìn vạn vật chẳng đứng yên
Chợt trông thấy nàng thơ đùa giỡn nắng
Hắn mơ màng say ngắm dáng thân quen.
TRĂNG QUY NHƠN
Vầng trăng sáng lững lờ trên phố biển
Dưới ánh trăng cảnh vật hiện lung linh
Một bức tranh sơn thủy thật hữu tình
Hãy chiêm ngưỡng: Trăng thanh Quy Nhơn đó.
Hòa ánh điện, vầng trăng treo trên phố
Ánh trăng soi sáng rõ cả màn đêm
Gió mơn man nhẹ lướt mặt biển êm
Mây lơ lửng vuốt ve thềm trăng tỏ.
Từ lâu lắm trăng Quy Nhơn vậy đó
Luôn gọi mời và gợi mở hồn thơ
Ta bao lần đã phải để trăng chờ
Cứ lần lựa nên vần thơ còn hẹn.
Đêm nay nữa, trăng Quy Nhơn hiển hiện
Để cùng ta nâng chén rượu tương phùng
Cận kề trăng, thi hứng ngập dâng lòng
Ta tự nhủ sẽ không sai lời hẹn…
Hàn Mặc Tử đã cùng trăng quyến luyến
Trăng Quy Nhơn… cứ muốn quyện với mình
Chị Hằng ơi, cho nhắn Hàn tiên sinh
Trăng vàng ngọc, ân tình trong tôi nữa.
CỐM VUI CƯỜI BÊN HOA
Tết này về với ngoại
Bà dẫn Cốm thăm vườn
Rau trong vườn đủ loại
Mơn mởn xanh, tươi ngon.
Kìa, cây gì lạ quá
Chẳng giống với rau xanh
Thân cong, không có lá
Mà có hoa trên cành?
Hỏi bà để được biết
Bà bảo đó cây mai
Nó ra hoa đón Tết
Mừng Cốm về sum vầy.
Chăm cây mai rất khó
Không khéo là toi công
Muốn hoa đúng Tết nở
Phải đúng cách vun trồng.
Hoa mai vàng nếu vắng
Cảnh Tết không hài hòa
Nhờ ông bà cố gắng
Cốm được cười bên hoa.
HOA DÃ QUỲ
Đi bên em ngày trở lại Tây Nguyên
Ngắm hoa trải khắp triền đồi thoai thoải
Hoa đon đả đón chào người năm ấy
Nay trở về thăm lại dã quỳ xưa.
Dã quỳ ơi, không gặp đã bao mùa
Hoa vẫn đẹp những ngày xa cách đó?
Hay chỉ thắm trong ngày ta hội ngộ?
Mà màu hoa như rực rỡ, vàng hơn.
Hoa dã quỳ không đẹp tựa mẫu đơn
Không mơ tưởng, ghen hờn cùng hoa cúc
Đâu dám sánh với hồng nhung mẫu mực
Nhưng em à, nó níu bước chân anh.
Hoa dã quỳ tô điểm Tây Nguyên xanh
Hoa vàng rực, đẹp lung linh đồi núi
Hoa biểu tượng cho tình yêu chung thủy
Của H’limh muốn nhắn gửi K’lang (*)…
Anh biết rằng mình chẳng phải K’lang
Anh không dám mơ màng xa thực tại
Nhưng anh muốn em như H’limh ấy
Để bên anh mãi mãi có dã quỳ.
(*) Hoa Dã Quỳ gắn với một truyền thuyết cảm động về tình yêu lứa đôi giữa chàng trai K’lang và cô gái H’limh ở buôn làng Tây Nguyên.
Trần Thanh Phong
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang