09/03/23 – 01:03
VĨNH PHÚC
Ơi người lữ khách qua đây
Ghé quê em nhé, nơi này- chút thôi
Quê em là đây, anh ơi
Có núi Tam đảo, mây trời vờn quanh
Trên cao, khí hậu trong lành
Mây giăng đỉnh núi hóa thành giọt sương
Mờ ảo như chốn thiên đường
Thăm hồ Đại lải phố phường như mơ
Mặt hồ gợn sóng nhấp nhô
Trên đồi thông hát vi vu thơ tình
Tây thiên dải núi địa linh
Sông Hồng uốn chảy hữu tình nước non
Phù sa vẫn đỏ như son
Đồng bằng châu thổ núi non quê mình
Người xưa vốn rất anh minh
Đặt tên cho đất quê mình Vĩnh Yên
Ghé Tam đảo, ghé Tây thiên
Thiên nhiên tươi đẹp đất hiền người ơi
Mời anh, mời chị ghé chơi
Phúc Yên, Tam Đảo, Bình Xuyên, Vĩnh Tường
Vĩnh Yên, Lập Thạch, Tam Dương
Sông Lô, Yên Lạc nay đường thênh thang
Quê em như chốn địa đàng
Mời anh, mời chị mời nàng tới chơi
Từ xưa nay đã ngàn đời
Ai đặt tên đất quê tôi… yên lành.
Vĩnh Yên, 3/12/2021
Nguyễn Đại Hải
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang