11/03/23 – 02:03
HƯƠNG QUÊ XA NHỚ
Nồng nàn rơm rạ hương quê
Cọng vàng cài nắng lối về ngát hương
Hong rơm mẹ dải trên đường
Để bao hạt nắng đậu vương vai gầy
Chào mào níu hót trên cây
Long lanh sương quyện phủ đầy chồi xanh
Lao xao ngọn gió lay cành
Dập dìu bướm trắng yến oanh gọi bầy
Rơm ươm giọt nắng nồng say
Hương quê thoảng đượm tràn đầy lối xưa
Đường quê vàng óng ngày mùa
Mẹ yêu gánh cả nắng trưa mùa vàng
Giọt mồ hôi đổ mênh mang
Áo bà ba vệt trắng loang mẹ cười
Xa quê nhớ lắm mẹ ơi
Nhớ mùa vàng chín… nhớ lời hát ru!
HƯƠNG QUÊ
Rơm vàng, vàng cả đường quê
Nắng vàng, vàng óng lối về mênh mang
Mẹ phơi bao sợi rơm vàng
Nồng thơm khắp lối xóm làng quê ta
Bình minh lấp lánh chan hoà
Gió ngân như khúc tình ca ngọt ngào
Chuốt rơm trong nắng xôn xao
Dịu dàng dáng mẹ, khiến nao nao lòng
Yêu sao sợi nắng bên song
Yêu mùi rơm rạ thơm nồng nàn say
Bao nhiêu vất vả tháng ngày
Lúa thơm trĩu hạt, đắng cay đã từng
Nhìn theo bóng mẹ rưng rưng
Rơm vàng óng ả thơm lừng thích ghê
Nơi xa con muốn trở về
Sà vào lòng mẹ, hương quê dạt dào!
2/3/2023
Loan Vũ
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang