28/06/23 – 02:06
GIỌT MƯA RƠI TRONG NẮNG
Giọt mưa rơi trong nắng
Lẫn lộn nỗi buồn vui
Như trời đất tháng mười
Thu sắp đi, đông tới…
Giọt mưa rơi trong nắng
Lẫn lộn nỗi buồn vui
Như bao lần trong đời
Chia tay người lưu luyến!
Giọt mưa rơi trong nắng
Lẫn lộn nỗi buồn vui
Như là em và tôi
Một quãng đời sướng khổ!
Xin trời đừng bão tố
Mưa chỉ vừa nước thôi
Nắng vàng trải khắp nơi
Ấm vui đời nhân thế!
NGẬM NGÙI CUỐI THU
Cuối thu chút nắng, chút mưa
Hàng cây lay động, đung đưa sân vườn
Thu còn lưu luyến, vấn vương
Trời xanh mây trắng, con đường rực hoa…
Bao lần người ở, người xa
Chia tay bịn rịn, lòng ta ngậm ngùi!
TỰ TÌNH
Bốn mùa luân chuyển tháng năm
Vui buồn, sướng khổ… nhân gian vô thường
Đời người được, mất… khó lường
Đó là quy luật bình thường thế nhân
Tạ ơn trời đất đã ban
Cho ta sự sống cõi phàm buồn vui
Yêu thương là hạnh phúc đời
Cho đi là nhận niềm vui đong đầy
An nhiên tự tại hôm nay
Qua rồi quá khứ, tương lai xa vời
Yêu thương viên mãn tôi ơi
Đẹp sao cõi tạm, tuyệt vời thế gian!
MƯA BONG BÓNG
Trời mưa bong bóng phập phồng
Miên man bao nỗi chuyện lòng gần, xa…
Hôm nay mà ngỡ hôm qua
Vui buồn kỷ niệm đã xa ùa về!
Mưa không gió kéo lê thê
Một ngày gom hết tỉnh, mê một đời!
Một dòng nhạc, vạn dòng lời
Bài ca cuộc sống ôi đời đẹp sao!
Mưa bong bóng kéo dài lâu
Bâng khuâng xen lẫn xôn xao tâm hồn!
DƯ ÂM TẾT XƯA
Tết xưa nhà quết bánh phồng
Phơi đầy sân rộng hừng đông tới chiều
Tết xưa giờ đã mất tiêu…
Tết nay nhớ Tết thật nhiều Tết xưa!
Tết xưa nhiều bán, ít mua*
Tát ao bắt cá còn thừa mắm, khô
Tết xưa giờ đã hư vô…
Tết nay hồi tưởng như mơ lưng chừng!
Tết xưa pháo nổ tưng bừng
Các con cùng chúc thọ mừng mẹ cha
Tết xưa giờ đã đi xa…
Tết nay vắng bóng mẹ cha sum vầy!
Tết xưa khác lắm Tết nầy
Tóc người thêm trắng, thêm dày tâm tư
Tết xưa giờ đã giã từ…
Tết nay sao mãi còn dư âm về!
*Bán nhiều lúa nhưng mua sắm được ít…
TÔI YÊU CA DAO
Ca dao cảm tác dân gian
Đậm đà bản sắc Việt Nam muôn đời
Ca dao khuyên dạy con người
Sống đời tử tế, đẹp đời thế nhân
Tôi yêu ca dao Việt Nam
Khi còn trong bụng mẹ mang con mình
Ca dao là “nghĩa” là “tình”!
XUÂN XANH
Qua rồi lạnh giá mùa đông
Xuân về ấm áp cho lòng hân hoan
Mai cười rực rỡ sắc vàng
Líu lo chim hát âm vang đất trời
Mùa xuân đẹp nhất người ơi
Đâm chồi nảy lộc sinh sôi lá cành
Tuổi già hóa tuổi còn xanh
Thay da đổi thịt đất lành quê hương!
MỘT ĐÊM DÀI…
Đêm nay chẳng hiểu vì sao
Năm canh thao thức, trong đầu miên man…
Nghĩ người như giọt sương tan
Khi trời càng nóng sương càng bốc hơi
Nghĩ người như lá sẽ rơi
Khi mùa thu đến,… nằm phơi bên đường
Nghĩ người vô ngã, vô thường
Sinh ra, lão, bệnh, tử lường được đâu?
Nghĩ người sẽ chẳng khổ đau
Tham, sân, si bỏ thật mau khỏi lòng!
Nghĩ người hạnh phúc mênh mông
Từ, bi, hỷ, xả có trong tâm mình!
Nghĩ người muốn giữ chữ “tình”
Cũng đành “thôi kệ” cho bình an ta!
Một mình đêm với thi ca
Năm canh thao thức nhớ xa, nghĩ gần!
NHỚ THƯƠNG
Mới đây còn ở chung nhà
Bây chừ chỉ một mình ta nơi nầy
Thời gian tựa cánh chim bay
Người đi kẻ ở mấy ai không buồn?
Biết rằng tạm biệt mươi hôm
Nhưng sao lòng thấy bồn chồn nhớ thương
Biết rằng mọi sự vô thường
Nhưng sao lòng nặng vấn vương tình đời
Một ngày xa vắng đôi nơi
Ngàn thương trăm nhớ đến người tôi yêu!
XUÂN VỀ TẾT ĐẾN
Xuân về trải khắp ba miền
Tết đến nối liền một dải non sông
Hoa đào khoe sắc đỏ, hồng
Nao nức trong lòng vàng rực hoa mai
Bầu trời chim én lượn bay
Cờ đỏ nối dài thành thị, nông thôn
Xôn xao xen lẫn bồn chồn
Rộng mở tâm hồn vui Tết đoàn viên
Lạc quan đất nước vươn lên
Phát triển vững bền, hạnh phúc toàn dân!\
Nguyễn Nhất Thống
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang