25/03/23 – 03:03
MUỘN MÀNG
Cứ hỏi rằng tình đã bay xa
Lặng lẽ bao lần lại họp tan
Bao nhiêu mộng ước lỡ làng
Đường về một lối muộn màng có nhau
Trái đắng lụy phiền mãi lao đao
Lối mòn khắc khoải tựa mưa sa
Bấy nhiêu tâm tối âu sầu
Bao phen lận đận âm thầm oán thân
Lạ lẫm dòng đời giửa biển dâu
Phong ba bảo táp tận đêm thâu
Bên nhau ngày đó bao lần
Yêu nhau chẳng đặng gió mây lạc tìm
Sương khuya giá lạnh trời tâm tối
Ướt đẫm vai gầy giọt lệ rơi
Mênh mông lối mộng thiên đường
Ngàn đời tiếc nuối mộng thường chia xa.
Lương Khánh Vinh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang