11/08/23 – 08:08
TỰ TÌNH CHIẾC NÓN
Đời gọi ta là chiếc nón bài thơ
Chẳng biết mình yêu nhau tự bao giờ
Em chiếc lá đơn sơ bên đồi vắng
Về đây rồi qua nắng trắng tinh khôi
Anh vững chãi thân tre đứng giữa trời
Giờ mềm dẻo từng đường cong uốn lượn
Anh có cả bờ vai cho em mượn
Em tựa vào ta lại trở thành đôi
Tình chiếc nón đơn sơ chỉ thế thôi
Đã thành đôi chẳng thể rời nhau được
Đời tạo hóa nên đôi ta cùng bước
Bên nhau rồi ta cùng vượt gian nan
Nơi ta đến dẫu cuộc sống cơ hàn
Hay giàu sang thì hai ta vẫn thế
Bởi bây giờ cả hai đều không thể
Xa rời nhau dù chỉ một phút giây
Cuộc tình này có những lúc đắm say
Có những lúc đắng cay cùng nếm trải
Không có em thân tre anh trơ trọi
Không có anh lá em tựa vào đâu
Sợi chỉ kia mới là phép nhiệm màu
Đã gắng kết đời ta bên nhau mãi
Dẫu sau này người đời không cần nữa
Một góc đời ta vẫn mãi bên nhau
Vẫn yêu thương như cái thuở ban đầu
Vẫn thủy chung dù bạc màu mưa nắng
Em trao anh một tình yêu trong trắng
Cả đời này nguyện năm tháng cùng em.
Sài Gòn, 06/11/2022
Lê Hoàng Phương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang