30/03/23 – 02:03
NHỚ MẸ
Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Một ngày mưa sớm, một trưa nắng ròn
Một màu áo nhuộm bùn non
Một thân gầy guộc, một hồn ca dao.
Một chiều cánh võng nghiêng chao
Một đời lam lũ nuôi ao ước lòng
Một thời gạo chợ nước sông
Một ta thơ dại viển vông, hão huyền.
Ta biết nghĩ, mẹ quy tiên
Còn đâu lời mẹ dịu hiền vuốt ve
Còn đâu thấy chiếc roi tre
Dậy ta lẽ sống đừng chê phận nghèo.
Mẹ ơi!
Lưng còng, nón lá mang theo
“…Khói nhang vẽ nẻo đường leo niết bàn…”*
Hương chanh, hương bưởi nồng nàn
Ngồi buồn nhớ mẹ hai hàng lệ rơi.
21/03/2023
*Trích bài thơ “Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa” của tác giả Nguyễn Duy
Nguyễn Song Sỹ
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang