12/04/23 – 10:04
BIỂN CHIỀU THU
Sóng
Rì rào
Tựa khát khao
Ôm lên bờ cát
Bọt trắng tung dào dạt
Nằm nghe tiếng nhạc ban chiều
Hoàng hôn buồn tím cả trời yêu.
Biển
Thương ơi
Thật khó rời
Khơi bao kỷ niệm
Ta muốn luôn tìm kiếm
Ngọt ngào lưu luyến đã xa
Người nỡ quên đi chẳng về nhà.
Gió
Mơn man
Thấy ngút ngàn
Lòng tràn nỗi nhớ
Dẫu biết rằng duyên nợ
Cuộc tình muôn thuở mất nhau
Ánh thu xưa như chiếc lá úa màu.
SÔNG QUÊ
Dòng
Sông Lam
Nhà bên cạnh
Nước vờn sóng sánh
Đùa giỡn đẩy ánh trăng
Nhìn lên chú Cuội chị Hằng
Đêm thanh vắng khua chèo lặng lẽ
Dài uốn khúc rồi quanh co nhiều vẻ
Cảnh đẹp như tô bức vẽ cả núi hồng
Ôi rất là tuyệt thật muốn ngắm trông
Ở nơi đó mong về xứ Nghệ
Chăm bẵm niềm yêu bồng bế
Muôn dặm phải đừng quên
Son sắt vững bền
Nhớ người lắm
Thắm đặm
quê.
BẢN TÌNH CA EM VIẾT
Bản tình ca em ngồi viết giờ này
Anh có hiểu khi những ngày tới lớp
Ánh mắt đó luồn trong hàng tập hợp*
Cứ xoe tròn mà chẳng chớp nhìn em
Bản tình ca viết lên lệ ướt nhèm
Lúc em gửi anh nhớ xem thật kỹ
Cùng tâm sự với đôi dòng thủ thỉ
Đọc xong rồi hãy dấu kín nghe anh
Bản tình ca dòng nhật ký để dành
Cất lưu giữ hoa ép cành trang vở
Khi cuối hạ niềm dâng trào nỗi nhớ
Phận không đành nên duyên nợ hai nơi
Bản tình ca em nhắn gửi đôi lời
Hãy cẩn trọng lưu về nơi ký ức
Khi hè đến hoa phượng hồng đỏ rực
Kỷ niệm này vùi tiềm thức chìm sâu
Bản tình ca em gửi mối tình đầu
Anh mãi mãi hằn in sâu tâm khảm
Cho nắng trải dù rêu phong phủ bám
Giữ muôn đời một tình cảm khó quên…
Chúc cả nhà một ngày mới
Tràn đầy niềm vui và hạnh phúc nhé
Hưng Nguyên, 05/9/2022
PHẬN EM LÀ GÁI NHÀ NÔNG
Phận em là gái nhà nông
Suốt ngày lam lũ ruộng đồng má phai
Đến mùa giáp hạt giêng hai
Trong bồ lúa hết thì khoai với cà
Đêm nằm khó ngủ vô ra
Sinh năm bảy bận cứ ra xòn xòn
Khi xưa má phấn môi son
Eo lưng thắt đáy đẹp giòn chẳng thua
Giờ đây xa tiếng chuông chùa
Nghe đâu thí thoảng gió lùa bên tai
Trong thơ ta có tí hài
Mong sao độc giả sẽ lai cho nhiều
Giờ nay bóng đã xế chiều
Nhưng mà lòng vẫn cứ yêu mặn mà
Yêu thơ điệu ví dân ca
Yêu người yêu cả chiều tà nắng buông.
NIỀM ĐAM MÊ
Niềm khao khát trong lòng cháy bỏng
Cứ suốt ngày hong hóng về thơ
Nhiều đêm không ngủ bạc phờ
Nay ta xuống núi kết thơ đã tròn
Bấy lâu này lặn núi trèo non
Tình huynh tỷ vẫn còn vương vấn
Lây gì đền nghĩa trả ân
Sư phụ trợ giúp chuyên cần bảo ban
Với trở giảng vô vàn yêu quý
Như người thân tri kỷ trong nhà
Trong lòng quý mến thiết tha
Tình thơ trao gửi mặn mà yêu thương.
Võ Thị Hồng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang