03/04/23 – 03:04
ÂM DƯƠNG SẦU NHỚ
(Gần đến ngày giỗ hợp kỵ của ông bà cha mẹ 13/3 âm lịch)
Tháng ba ơi… ngày hợp kỵ đến gần
Lễ tưởng nhớ… người thân không còn nữa
Ngăn dòng lệ… những giọt sầu chan chứa
Nén đau thương… khuyết chỗ dựa gia đình
Nghĩa trang buồn… các con đứng lặng thinh
Khói hương toả… mang bóng hình bố mẹ
Từng kỷ niệm…hiện về đau quặn xé
Phút chia li… con vẻ mặt thẩn thờ
Năm năm rồi… giống tựa một giấc mơ
Âm dương hỡi… đôi bờ chia xa cách
Ruộng Đợi xứ… chung ngọn nguồn huyết mạch
Một kiếp người… thử thách chốn trần gian
Cánh hoa xuân… nở rộ cũng vội tàn
Đời ngắn ngủi… lầm than nhiều cũng thế
Con nguyện sống… hương đời thơm thế hệ
Bởi kiếp người… đâu thể có hồi sinh.
EM TRỞ VỀ
Em trở về… thăm lại chốn quê xưa
Lối mòn cũ… có rặng dừa toả mát
Mùa nhãn chín… gió đưa hương ngào ngạt
Nắng miền trung… làm rát đỏ môi hồng
Em trở về… nơi bến nước dòng sông
Bao kỷ niệm… bước bên chồng còn nhớ…?
Chiều biển vắng… nụ hôn nồng bỡ ngỡ
Tiếng yêu anh… hơi thở thốt nên lời
Em trở về… trao cảm xúc đầy vơi
Để ký ức… một thời tươi mát lại
Nối khoảng cách… bởi chặng đường xa ngái
Suốt cuộc đời… tồn tại chốn buồng tim
Biết chia tay… mắt ngấn lệ nén ghìm
Cuốn nhật ký… nằm im chưa được mở
Câu ví dặm… gửi hồn vào thương nhớ
Mãi chung tình… bởi duyên nợ trời xe.
XỨ NGHỆ QUÊ ANH
Mời em về… thăm xứ Nghệ quê anh
Phong cảnh đẹp… thơm ngọt lành hoa trái
Quảng trường Bác… Hồ Chí Minh vĩ đại
Đất Thành Vinh… nhân ái mến thương người
Dọc ven đường… toả bóng mát hoa tươi
Cung lễ hội… tiếng cười vui rộn rã
Bao điểm đến… khác xưa rồi em ạ
Biển Cửa Lò… khách muôn ngả ghé đông
Về cùng anh… em vững bước bên chồng
Ngược miền núi… bến sông lam chờ đợi
Nông thôn mới… niềm tự hào phấn khởi
Những đổi thay… thắng lợi quá bất ngờ
Em hãy về… thêu dệt thổi hồn thơ
Câu ví dặm… ánh trăng mờ lại tỏ
Thương và giận… đâu dễ gì đã có
Tấm chân tình… anh muốn ngỏ lời yêu.
EM VỀ VIẾT TIẾP VẦN
Đi xa ai cũng muốn về
Sông lam bến đợi say mê những chiều
Quê mình xứ Nghệ mến yêu
Trời thu vọng tiếng sáo diều ngân nga
Thanh Chương nhút mặn chua cà
Đô Lương nổi tiếng bánh đa chợ lường
Nam Đàn đặc sản nước tương*
Diễn Châu Nghi Lộc phố phường đổi thay
Hè sang tắm mát nơi này
Cửa Lò biển gọi đắm say men tình
Quảng Trường viếng Bác thành Vinh
Nghe câu ví dặm quê mình vấn vương
Anh Sơn đi ngược nẻo đường
Kim nhan đỉnh núi màn sương giăng mờ
Khe Kèm thác nước thành thơ
Con Cuông sinh thái bây giờ đổi thay
Tân Kỳ tấp nập đêm ngày
Vào ra gạch ngói dựng xây công trình
Nghĩa Đàn phong cảnh đẹp xinh
Hướng dương hoà quyện đắm mình muôn hoa
Trên đây một số huyện nhà
Nơi anh đã đến vào ra những lần
Lâu rồi tạm nghỉ dừng chân
Chờ em chung lối ghép vần nên thơ
VẦN THƠ VIẾT TIẾP… EM VỀ
Em đã về… ghi tiếp những vần thơ
Còn tám huyện… anh chờ chung điểm nối
Mãi ghi nhớ… quê hương là nguồn cội
Đất địa linh… chìm nổi vẫn kiên cường
Đến Yên Thành… lòng dạ cứ vấn vương
Món thịt chuột… ngày lễ phường cụng chén
Quỳnh Lưu biển… chiều thu đầy hứa hẹn
Đĩa mực khô… cua đá bén duyên nồng
Quế Phong chờ… Quỳ Hợp cũng đợi trông
Rượu mú tửn… đẳng sâm cơm lam nứa
Kỳ Sơn với… Tương Dương cùng một bữa
Bò giàng thơm… lạp xưởng chứa men tình
Quỳ Châu mời… một buổi sáng bình minh
Miền sơn cước… quê mình dân đá đỏ
Chiều trở lại… Hưng Nguyên trời lộng gió
Ruốc rươi thơm… cuốn nóng nỏ muốn rời
Đúng lịch trình… du ngoạn khắp mọi nơi
Yêu xứ Nghệ… thương lời ca điệu ví
Trao nỗi nhớ… với bao điều suy nghĩ
Nặng nghĩa tình… tri kỷ bến sông lam.
Bùi Khắc Tùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang