Chiến công còn mãi – Chùm thơ Vũ Ngọc Chiến

04/04/23 – 03:04

Ảnh tác giả và phu nhân 

MỪNG CHIẾN THẮNG 30/4

Chăm hoa ước có những ngày
Vườn hoa nở rộ mê say lòng người
Tuyết Sơn trông thật vui tươi
Hoa như thấu hiểu lòng người tháng Tư

Phải chăng hoa biết rồi ư
Tháng Tư ngày ấy vẫn như cháy lòng
Nhớ ngày Đất nước – non sông
Đã chung một dải, cờ hồng tung bay

Nhớ ngày Đất nước mê say
Niềm vui chiến thắng những ngày tháng Tư
Lòng người vui khóc như mơ
Niềm vui vui đến bây giờ còn vui

Mừng chiến thắng tháng Tư ơi
Tôi chăm hoa nở cho đời ngát hương
Tôi chăm hoa tặng người thương
Tôi chăm hoa tặng thiên đường tôi yêu

Hoa hồng rực rỡ yêu kiều
Tặng người con gái đáng yêu ngày nào
Thương em phận gái biết bao
Em hy sinh dưới bom gào đất rung

Dâng anh, dâng chị Hiếu Trung
Anh hùng liệt sĩ vẫy vùng năm xưa
Thương anh, thương chị nắng mưa
Nhiều người chưa biết vẫn chưa đón về

Mừng vui chiến thắng say mê
Mừng vui Đất nước đề huề hôm nay
Mừng vui ta có những ngày
Tháng Tư rực lửa tung bay cờ hồng!

Ảnh tác giả và phu nhân

NHỮNG NGƯỜI CHƯA ĐƯỢC VINH DANH

Những người đã được tôn vinh
Chết như sống mãi hiển linh ở đời
Tượng đài cao vút sáng ngời
Cả dân tộc đã lặng người biết ơn

Bao nhiêu chiến sĩ Trường Sơn
Hay nhiều mặt trận căm hờn xông pha
Quyết tâm diệt giặc giữ nhà
Máu xương đã đổ chan hòa núi sông

Tình yêu Đất nước mênh mông
Chỉ mong được sống về trông quê nhà
Thế mà đã phải đi xa
Không may tên mất vì là chiến tranh

Anh, chị liệt sĩ vô danh
Trên hàng bia mộ xót đành chịu thôi
Bởi khi sống đã biết rồi
Hóa thành Đất nước có trời đất thương

Hồn anh, chị thắm quê hương
Ngàn năm Đất nước mãi thương anh hùng
Dù không ngạo nghễ ung dung
Cũng nghe non nước thủy chung hát mừng

Tháng Tư lòng nhừng rưng rưng
Gia đình Đất nước rơi từng giọt thương
Anh, chị khi sống khiêm nhường
Thác đi vui nhận khói hương lòng người

Đón anh, chị, phật mỉm cười
Phật dang tay nhận những người con yêu
Hồn anh, chị mãi phiêu diêu
Nơi miền Cực Lạc mong điều lạc an!

Vợ chồng tác giả cùng bạn

NẾU CHƯA ĐẾN NỖI NÀO

Nếu chưa đến nỗi nào em hãy ở
Đừng vội vàng rời bến để rồi đi
Biển mênh mang chẳng giúp ích được gì
Dừng một chút để nghĩ suy thấu đáo
Rồi đến khi trái tim em mách bảo
Trên đời này em còn có con thơ
Em đi rồi con sẽ sống bơ vơ
Cuộc đời con khó đến bờ hạnh phúc
Hãy bình tĩnh không phải là nhẫn nhục
Hãy tự mình xem xét lại mình đi
Và khách quan nhìn nhận đến những gì
Ai có lỗi ai làm ai đau khổ
Rồi đối tác cũng làm như vậy đó
Lửa yêu thương chưa đến lúc lụi tàn
Sẽ có ngày làm sáng cả không gian
Vì cái tôi sẽ ngập tràn đau khổ
Người phụ nữ giữ tình yêu đã khó
Giữ gia đình còn muôn vạn lần hơn
Chỉ giận nhau và một chút dỗi hờn
Hãy nhẫn nại bình tâm rồi xem xét
Nhưng dù vậy con người không là thép
Phía nào sai hãy biết dẹp lỗi lầm
Vì gia đình vì tất cả tình thâm
Vì tình nghĩa hãy trọng nhau như khách*
“Vợ chồng trọng nhau như khách”
Là vợ chồng phải vượt qua thử thách
Làm vợ hiền tổ ấm giữ tròn vai
Đàn ông xây nhà vất vả chẳng sai
Hãy cố gắng nếu ai sai phải sửa
Chưa vội tính ra đi làm bước nữa
Biết đâu như ngọn lửa với thiêu thân…!

Ảnh Vũ Ngọc Chiến và phu nhân

NGHĨA HẢI QUÊ HƯƠNG TA

Quê ta Nghĩa Hải, Nghĩa Hưng
Miền quê Nam Định tưng bừng đổi thay
Ông cha dựng mảnh đất này
Ngày xưa đói khổ, ngày nay đẹp giàu
Ngày xưa giăng lưới, cắm câu
Quai đê lấn biển đẹp mầu đất non
Thương bao những tấm lòng son
Đào sông khai thủy vẫn còn tấm gương
Những con người rất kiên cường
Gian nan chẳng quản, gió sương chẳng nề
Cho ta một cõi đi về
Một quê hương – một miền quê đẹp giàu
Dù đi xa mãi nơi đâu
Vẫn luôn luôn nhớ nhịp cầu quê hương
Vẫn luôn nhớ những con đường
Nhớ dòng sông,nhớ mái trường thân yêu
Nhớ sao có những buổi chiều
Dòng sông bến nước mẹ yêu đang chờ
Cha đi làm ruộng đầu bờ
Nghỉ chân hút thuốc khói mờ như mây
Nhớ ngày tháng ấy thơ ngây
Chăn trâu cắt cỏ đong đầy yêu thương
Cùng ta trên mọi nẻo đường
Những người bạn nhỏ mến thương ngày nào
Vui cười tinh nghịch biết bao

Hôm nay các bạn đã là chủ nhân
Quê hương tình cảm mến thân
Tên làng, tên xóm nghe vần như thơ
Đây làng Ân Phú đỏ cờ
Màu cờ cách mạng, màu cờ nước non
Đây làng Hội Thọ lòng son
Đây làng Phú Giáo chon von nhà thờ
Đây làng Nghĩa Dục tuổi thơ
Ta đi học ngắm nhà thờ mà mê
Đồng Văn ta vẫn đi về
Tên làng như thấy miền quê hữu tình
Ngọc Lâm làng đẹp lung linh
Cá tôm đầy ắp chúng mình đến mua
Làng Hưng Thịnh Phú vào mùa
Miền quê giầu có sống trong nghĩa tình
Quê ta đất học, văn minh
Trai tài gái đảm chung tình nên duyên
Ngày xưa cơm áo gạo tiền
Đói no vất vả triền miên tháng ngày
Ngày nay hơn hẳn những ngày
Cái ngày xưa ấy giờ đây qua rồi
Nhớ quê lòng những bồi hồi
Quê hương nay đã hơn mười năm xưa

Yêu quê biết mấy cho vừa
Khu trung tâm xã phố xưa đâu bằng
Những đêm vằng vặc ánh trăng
Nam thanh, nữ tú, chị Hằng mộng mơ
Quê ta đẹp tựa vần thơ
Dòng sông bến nước đợi chờ trăng lên
Mái Chùa, Đình, Miếu thiêng liêng
Bờ đê lộng gió mênh mang đất trời
Quê ta ánh mắt nụ cười
Đẹp xinh quê lúa rạng ngời dòng sông
Dòng Sông Đáy rộng mênh mông
Là nơi con nước tưới đồng phù sa
Quê ta biển lúa bao la
Cánh cò bay mỏi la đà bờ mương
Quê ta dãi nắng dầm sương
Mà bao cô gái má hường thắm duyên
Trai anh hùng gái thuyền quyên
Những năm kháng chiến vang lừng chiến công
Tượng đài cao vút tầng không
Anh hùng liệt sĩ chiến công lẫy lừng
Hôm nay rất đỗi vui mừng
Về quê ta sẽ ngắm từng đổi thay
Ngắm trông phong cảnh mê say
Quê hương đổi mới từng ngày đi lên
Quê hương phát triển vững bền
Thăm quê ta thấy lòng không muốn rời
Quê hương ta mến yêu ơi
Nhớ thương,thương nhớ của người đi xa
Quê hương có thấu lòng ta
Yêu quê yêu mãi bài ca quê mình!

Thảo Điền, 22/5/2020

 

Ảnh gia đình tác giả

 

Những cô gái đẹp kén chồng
Như bông hoa tím phiêu bồng mãi thôi…

BẰNG LĂNG TÍM ĐỢI CHỜ AI!

Bằng lăng tím đợi chờ ai
Gió bay từng cánh đợi hoài mà chi
Hè về xuân đã ra đi
Tím trời thương nhớ ngóng gì hỡi em
Cánh hoa rơi tím bên thềm
Bông hoa vẫn thắm êm đềm mê ly
Nhưng đâu còn thủa xuân thì
Mà sao em vẫn đợi chi đợi hoài
Bao nhiêu trai đẹp trai tài
Gặp em đã viết những bài thơ yêu
Sao em vẫn đợi tím chiều
Chẳng ai xứng với người yêu em tìm
Tìm người như thể tìm chim
Xuân qua hạ tới biết tìm nơi đâu
Đò ngang chẳng ngại sông sâu
Tìm ai? Em sẽ tìm đâu bây giờ
Đâu còn cái thủa mộng mơ
Thời gian rút ngắn bài thơ gửi rồi
Em đừng đợi nữa em ơi
Đợi chờ mãi cũng đến hồi xuân đi!

Thảo Điền, 27/4/2020

Ảnh tác giả

LUẬN VỀ THƠ

Có nhừng nhà thơ đã viết rằng
Câu thơ đa nghĩa, ấy mới thăng
Nghĩa đen nghĩa bóng và nghĩa rộng
Ai hiểu nghĩa nào cũng phải chăng

Như cụ Xuân Hương ngày xưa ấy
Vịnh cuộc đánh cờ chẳng nhố nhăng
Nói về thân em như quả mít
Nghĩa rộng nghĩa đen có nghĩ xằng?

Có người làm thơ cho đa nghĩa
Câu thơ khi đọc thấy ồn ào
Nói đây mà chết cây Hà Nội
Đọc thơ lòng bỗng thấy xôn xao

Có người làm thơ viết thật hay
Ví mình như một cánh chim bay
Như mây như gió như biển rộng
Như núi như sông chẳng tháng ngày

Có người làm thơ đã tỏ bày
Cho thiên hạ biết áng thơ hay
Gieo từng con chữ trong cảm xúc
Trên cánh đồng thơ ngát hương bay

Có người làm thơ đã viết rằng
Nắng là sợi nắng nắng tung tăng
Nắng mưa biết ẩn và biết hiện
Mưa nắng hồn nhiên chạy lăng xăng

Có người làm thơ thích đảo từ
Xao xuyến viết thành những xuyến xao
Bao nhiêu từ ngữ đem làm mới
Đọc thơ ta thấy thật ngọt ngào

Có người làm thơ viết gió trăng
Trong thơ luôn được gặp chị Hằng
Rồi yêu rồi nhớ trong hư ảo
Như mây như gió biết nói năng

Có người làm thơ phải có chai
Nâng lên hạ xuống có thơ hoài
Bầu rượu túi thơ tràn câu chữ
Lúc nào cũng phải đủ cả hai

Có người làm thơ phải có em
Không em thơ phú đọc mà thèm
Không em thơ khô như gỗ đá
Liệu ở trên đời có ai xem

Có người làm thơ ca ngợi người
Giỏi tài đạo đức sáng ngời ngời
Vĩ nhân vời vợi trong thiên hạ
Nhìn lên ngó xuống thấy xa vời

Còn tôi làm thơ viết cho vui
Cảm xúc trào dâng viết tặng đời
Câu thơ nghĩa đen mà trong sáng
Có phải thơ không? Viết để chơi.

Thảo Điền, 30/7/2022

Vũ Ngọc Chiến

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: