04/04/23 – 10:04
HẠ VỀ
Hạ ơi, đến tự bao giờ?
Mà xuân đi vội, chẳng chờ đợi ai
Mái đầu điểm bạc sương mai
Thời gian thấm thoát trôi qua kiếp người
Dù cho tuổi đã mấy mươi
An lành, mạnh khỏe, vui cười, lạc quan
Yêu nhau bởi tại nhân duyên
” Túi thơ, bầu rượu ” hàn huyên, trải lòng
Trời cao, đất rộng mênh mông
Hai đầu nỗi nhớ đếm đong tháng ngày
Kìa ai đứng đó chiều nay
Đỏ lừng hoa gạo rụng đầy bến quê
Ve kêu thao thiết gọi hè
Hỡi người tri kỷ hãy về cùng em… !
Hà Nội, tháng 4/ 2022
LƯU LUYẾN TÌNH XƯA
Ta yêu nhau, qua mấy mùa hoa cải
Em nhặt lá thả thuyền trôi – trôi mãi
Đôi mắt huyền lấp lánh ánh tương lai
Nào ngờ đâu chẳng đi hết chặng dài
Ngày biệt xa, anh thấy buồn tê tái
Sao hữu duyên mà phải đành lỡ phận?
Nay em sang ngang, ván đã đóng thuyền
Lời dặn dò, xin anh đừng đưa tiễn
Ngoảnh mặt bước đi, nước mắt đầy vơi
Thương con sông quê bên lở, bên bồi
Bến chia ly tím ngắt chiều mong nhớ
Anh ngồi đó dạo cung đàn nức nở
Tiếng tơ lòng lưu luyến mối tình xưa!
Hà Nội, ngày 13/12/2022
HƯƠNG QUÊ
Tre xanh dằng dặc triền đê
Tiếng chim cu gáy trưa hè râm ran
Ruộng đồng lúa chín tràn lan
Cò bay mải miết từng đàn sang sông
Hồ sen rực rỡ sắc hồng
Mấy cô thôn nữ tay bồng hoa tươi
Nón nghiêng e ấp môi cười
Muốn ôm trọn cả đất trời , hương quê!
Tháng 6/2021
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang