08/04/23 – 09:04
Có những mùa bình yên nhất lại là mùa em không thuộc về ai, như khoảng trống trên chiếc ghế ta ngồi khi xưa…
MÙA HẠ KHÔNG ANH
Có một mùa xuân đã qua đi trong nỗi nhớ
Đón nắng hạ về trong sương sớm long lanh
Êm êm giàn hoa tím đung đưa theo gió
Và bầu trời xanh thắm những màu xanh…
Ta đã từng bên nhau những buổi chiều thơ mộng
Cùng nhau vơ vẩn ngắm mây trời
Thảnh thơi nhìn đồng cỏ mênh mang nắng
Khói lam chiều quyện theo gió chơi vơi…
Nắng hạ về thấp thoáng trên vòm lá xanh
Những chiếc lá vàng của cây sa kê già đang rụng xuống
Bên ghế đá ta ngồi, giờ là khoảng trống
Đón những vệt nắng hạ buồn rơi nhanh…
Có một mùa sẽ trôi qua trong hơi ấm thanh bình
Mùa hạ của những vòm cây xanh biếc
Của giây phút bình yên không nuối tiếc
Em sẽ gọi đó là…
Mùa hạ không anh…
Sài Gòn, 04/4/2023
Hoài Phương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang