08/04/23 – 09:04
HẠ BUỒN
Nghe tiếng ve sầu, cứ râm ran
Nhớ lại ngày xưa, ước mộng vàng
Bây chừ đã xa, xa xa lắc
Đội nắng trưa hè, nắng chang chang.
Người ấy đâu rồi, thuở phượng rơi
Ngồi chung hai đứa, ngắm mây trời
Tay sao ngắt cỏ, bởi sao thế
Hay là e thẹn, mộng đầy vơi.
Người ấy bên chồng, có vui không
Từ khi pháo nổ, với rượu nồng
Quên rồi quên rồi, sao người lạ
Một thuở tay ấp, tình mặn nồng.
Hạ về phượng nở, màu máu tươi
Máu của tim yêu, hết chảy rồi
Chỉ còn đọng lại, trong ký ức
Yêu người mà người, chẳng yêu tôi…!
Vân Thiên Long
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang