12/04/23 – 09:04
BIỂN CHIỀU THU
Sóng
Rì rào
Tựa khát khao
Ôm lên bờ cát
Bọt trắng tung dào dạt
Nằm nghe tiếng nhạc ban chiều
Hoàng hôn buồn tím cả trời yêu.
Biển
Thương ơi
Thật khó rời
Khơi bao kỷ niệm
Ta muốn luôn tìm kiếm
Ngọt ngào lưu luyến đã xa
Người nỡ quên đi chẳng về nhà.
Gió
Mơn man
Thấy ngút ngàn
Lòng tràn nỗi nhớ
Dẫu biết rằng duyên nợ
Cuộc tình muôn thuở mất nhau
Ánh thu xưa như chiếc lá úa màu.
THU VỀ
Thu về làn gió nhẹ bay
Tình thơ ấp ủ tới ngày thu sang
Đường bên như trải lá vàng
Tình thu nỗi nhớ mênh mang sớm chiều
Con thuyền lướt nhẹ bến yêu
Đợi ngày cập bến bao điều gửi trao
Thu đưa khe khẽ ngọt ngào
Trăng khuya lơ lửng nao nao nhớ người
Cúc vàng đường phố đẹp tươi
Như nàng thiếu nữ nụ cười nhắn ai
Thu về đẹp ánh ban mai
Gợi lên kỷ niệm đan cài trong tay
Niềm mơ xa cách bao ngày
Thu về gặp lại đắm say nồng nàn
Mùa thu kỷ niệm thắm sâu.
THU VỀ NHẮN NHỦ
Thu về cho lá vàng bay
Gió thu nhè nhẹ lắt lay lòng người
Sương mù đậu cánh hoa tươi
Chiều nay nhớ đến nụ cười năm nao
Thu sang nếm vị ngọt ngào
Nắng vàng nhẹ trải khát khao đợi chờ
Nhiều lần chợt đến trong mơ
Thuở xưa hai đứa thẩn thờ dưới mưa
Đến nay nhắc lại cũng vừa
Bốn mươi năm ấy vẫn chưa phai nhòa
Thu về nhắn nhủ cho ta
Trường xưa bạn cũ chớ là đừng quên
Ta luôn gìn giữ vững bền
Dù bao xa cách vẫn bên bạn hiền
Trăng rằm dọi sáng vào hiên
Mam Bắc một giải nối liền hai quê.
THU VẮNG
Thu này em thiếu bóng anh
Là vàng rơi xuống nhường cành chồi non
Thu sang trông ngóng mỏi mòn
Sao người chưa tới nỉ non điều gì?
Đường này rong phủ lối đi
Bầu trời cũng vắng những vì sao hôm
Cây đang lặng gió nam nồm
Bài thơ thiếu cả vần ôm lững lờ
Chập chờn khi tỉnh khi mơ
Người trong giấc mộng đợi chờ kiếp sau
Người ơi tim đã nát nhàu
Bây giờ thì đã xa nhau mịt mùng
Thôi đành tự tại ung dung
Kiếp sau ta hẹn mãi cùng chung đôi
Nhớ chi cho dạ bồi hồi
Ước gì được thỏa làn môi ấm nồng…
DẠO KHÚC SẦU ĐÔNG
Đông chợt đến mang heo may gió lạnh
Vì sao giờ cũng lảnh trốn biệt tăm
Trăng còn đâu sáng tựa giống ngày rằm
“Nhìn nơi ấy xa xăm chi đến lạ”
Mây lặng lẽ trôi dần dần xa quá
Giọt mưa buồn cử lả chả trong đêm
Cánh nhạn kia trong giấc mộng êm đềm
Nghe nơi đó tiếng côn trùng đang vọng
Nắng đâu nữa phía chân trời mà ngóng
Bao nỗi niềm như lắng đọng còn đây
Con nhện kia chăng tơ mãi chưa đầy
Như nhắn nhủ lòng từ đây nhẫn nại
Cứ chờ đợi chẳng sợ gì xa ngái
Mong xuân sang đem nắng trải ấm nồng
Không lạnh lùng như tình khúc sầu đông
Ta nhóm lửa con tim hồng rực cháy
Bao mệt nhọc xua tan đi hết thảy
Giọt nằng hồng nhấp nháy nụ tầm xuân
Đem niềm vui được hội tụ quây quần
Ta thêu dệt mầm xuân này anh nhé.
PHỤ NỮ XÓM TÔI
Nhìn dàn phụ nữ xóm hai
Bốn mùa vất vả nét ngài vẫn xinh
Tỷ năm mới có tấm hình
Chụp chung kỷ niệm chương trình tháng Ba
Ai ai cũng đẹp nặm mà
Quanh năm dãi nắng vẫn da hồng hào
Ước rồi nay thoả khát khao
Sang thăm Đồng Lộc dâng trào niềm thương
Có mười cô gái mở đường
Ra đi để lại tấm gương cho đời
Cũng vừa chứng kiến tận nơi
Nghẹn ngào xúc động lệ rơi nhạt nhoà
Dòng người dâng những bó hoa
Nén nhang kính cẩn thấu xa non ngàn
Chị phù đất nước bình an
Suối vàng yên nghỉ niết bàn cõi tiên…
Hưng Lĩnh quê tôi, 20/3/2023
Võ Thị Hồng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang