08/04/23 – 05:04
Quảng Nam quê tôi
Buổi sáng! Nghe câu hò trên bãi dâu…
Bắt đầu từ khi bình minh le lói
Câu bài chòi, ai ơi… như mời gọi
Đất Quảng Nam, chưa nắng đã mưa rồi…
Câu ca dao vọng khắp mọi nơi
Sông Thu Bồn tiếng hát hò ơi…
Dòng Vu Gia, bên lở bên bồi
Đến Hội An nhớ thăm Cửa Đại
Biền dài rộng mênh mông hát mãi.
Từ Hội An một dải đến Tam Kỳ.
Tam Thanh, Biển Rạng mới diệu kỳ
Biển hát, vi vu, phi lao vờn cát trắng
Hồ Phú Ninh, như biển nhỏ trên núi cao.
Đẹp làm sao dòng nước trắng tuôn trào
Phát điện, rồi nước chảy vào kênh tưới,
Đan xen khắp cánh đồng, mạng lưới kênh đưa nước khắp đồng quê
Trẻ bơi đùa tung nước giữa trưa hè.
Ôi! Hạnh phúc tràn trề , Quảng Nam hùng thiêng, muôn thuở.
Quế Trà My, mía Điện Bàn, chợ Tam Quan đầy cá…
Biển Tam Thanh, giục giã khách về thăm.
Biển Rạng sóng gập gào ghềnh đá
Tới Quảng Nam, xin ghé tháp Chàm xưa
Di tích Chăm Pa, muôn thuở đẹp đến sững sờ
Về phố cổ Hội An Chùa Cầu đưa sông Hoài vào thiên sử…
Quảng Nam – đất và người mời thăm Mẹ Thứ.
Một công trình, ghi tạc mẹ Việt Nam
Để ngàn năm luôn nhớ mãi một giang san
Có những người mẹ cao sang, đảm đang và trung hậu…
Quảng Nam ơi! Rượu chưa uống đã say…
Câu ca xưa vọng mãi tới ngày nay
Một mảnh đất say lòng người: ĐẤT QUẢNG!
Quảng Nam, 05/4/2023.
NGÔ THỊ THANH
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang