Chùm thơ Tình khúc mùa hạ – Lý Mạc Hạ

10/04/23 – 09:04

Tác giả Lý Mạc Hạ

TÔI VÀ EM MÙA HẠ

Bông hoa nào anh gửi cho em
Giữ nụ lại để riêng anh ấp ủ
Đêm mùa hè vạn lý do không ngủ
Sao đổ thừa nỗi nhớ không em

Tất nhiên rồi một nỗi nhớ không tên
Nơi xóm cũ hàng tre nghiêng theo gió
Ngõ hẹp vắng hòn gạch nghiêng vẫn đó
Bàn chân ai tránh nó vết hằn sâu

Chẳng biết giờ em đang bước ở nơi đâu
Tiếng gõ nhẹ thức tim anh tỉnh dậy
Đời bèo dạt thôi đành yên phận vậy
Như nhủ lòng con sáo đã sang sông

Hoa tươi như tuổi gái chưa chồng
Vạt cỏ sớm dịu dàng thanh khiết lạ
Gợi bao điều xôn xao mùa hạ
Phượng rực trời rung cả tiếng ve ran

Chiếc lá sen lộn ngược trên đầu
Che chung nắng đường về lối ngõ
Dẫm lên bóng mình đi trong nhịp lỡ
Rụt rè những bước thấp cao…

 

MÙA HOA CẢI BÊN SÔNG

Tôi yêu mùa hoa cải ven sông
Như sắc nắng của chiều mùa hạ
Em đứng như chìm trong nhung lụa
Mênh mông như mộng thiên đường

Muốn làm mây che đầu ai khỏi chói
Để hương còn vương vấn lại không gian
Xoa nhẹ nỗi buồn vui mùa hạ
Lòng tôi dịu bớt nhớ nhung người.

 

SẮC KHÓI MÙA THU

Thu đã đi qua
Vết còn đọng lại
Trên tàn cây mặt lá
Một sắc vàng bâng khuâng.

Triền xa khói bảng lảng
Cứ lặng lẽ về trời
Bịn dịn từ biệt người
Chốn trần gian lam lũ!

Nhớ bao mùa thu cũ
Sao chẳng hề giống nhau
Khác cả mùi hương cau
Và mùi thơm của cốm…

Chỉ một thứ giống nhau
Là nỗi buồn nhân thế
Và tình thương của mẹ
Muôn thủa vẫn như xưa.

 

EM CÓ VỀ

Em về miền nhớ với ta không
Một bụi tre già trước ngõ
Hàng dậu ruối khoe quả vàng ong bướm
Chiếc cầu ao bằng mảnh ghép gỗ sung

Em về miền nhớ với ta đi
Vườn chanh cỗi từ thời cha để lại
Cây phượng vĩ đầu đường đơm hoa đỏ
Tiếng ve ran lũ trẻ tan trường

Em về miền nhớ với ta thương
Rau cháo cho qua mùa giáp hạt
Chân lấm tay bùn miệng nhẩm đôi câu hát
Mười sáu đôi mươi chưa biết tuổi dậy thì

Em về miền nhớ với ta đi
Việc nặng ta làm, em cất tép
Chọn con tôm to hai đứa mình vào bếp
Ta bóc vỏ tôm em thổi phù phù

Em về miền nhớ với ta nghe
Giản dị sống với tình yêu thanh khiết
Bỏ thị thành nơi giăng đầy cạm bẫy
Về đi em nơi ta được là mình…

 

HOA GẠO

Không thể trở về cái tuổi nhìn giọt nắng cũng xôn xao
Và lịm ngọt dòng sông khi con đò buổi chiều vãn khách
Soi trên đèn tìm gương mặt anh hùng trên trang sách
Tò mò muốn biết khổ đau.

Không thể trở về như người đi xa trở về xứ sở
Khi ước vọng đưa ta về phía trước
Và dòng đời đi ngược về sau
Ước mơ hoài một bến để gặp nhau!

Không thể trở về cái tuổi ấu thơ
Dù hoa gạo cháy một trời đỏ lựng
Ta đã để em lại bên bờ cát trắng
Với dòng sông thủa ấy tuổi thơ ơi!

Vút hai đầu thời gian hai gương mặt
Một con người.

Lý Mạc Hạ

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: