10/04/23 – 02:04
CHA TÔI
Cha tôi cả một đời lam lũ
Sống âm thầm tự nhủ vì con
Chẵng ham cuộc sống vàng son
Chỉ mong con trẻ lớn khôn nên người
Bao vất vả một đời gánh chịu
Việc trong ngoài lo liệu mình cha
Mong sao êm ấm cửa nhà
Bình yên, hạnh phúc, đậm đà tình thân
Cuộc sống vốn muôn phần nghiệt ngã
Dựng cơ đồ nước lã dễ đâu
Núi cao, biển lớn, sông sâu
Vì con hứng chịu khổ sầu gian lao
Thân tùng bách chịu bao vất vả
Chỉ mong sao bóng cả chu toàn
Đường đời nhiều lắm đa đoan
Đắng cay cha chịu, an nhàn phần con
Năm tháng đã hao mòn sức khỏe
Buổi xế tà quạnh quẽ buồn hiu
Chim con rời tổ ấp iu
Bóng cha lầm lũi mỗi chiều đơn côi
Dõi mắt trông phương trời xa ngái
Thương con hiền, cháu dại thơ ngây
Mịt mờ xa khuất chân mây
Niềm thương nỗi nhớ chất đầy trong tim
Mong con mãi bình yên hạnh phúc
Đạo làm người chính trực, nghĩa nhân
Ông, bà, cha, mẹ quý trân
Lo tròn chữ hiếu, thâm ân đáp đền
Cha giờ đã chân mềm, gối mỏi
Bởi cuộc đời chìm nổi phong ba
Thời gian bóng ngã xế tà
Tàn hơi, kiệt sức tuổi già quạnh hiu
Cha ngồi đó mỗi chiều nắng tắt
Nghe nỗi buồn héo hắt trong tâm
Với đôi mắt trũng quầng thâm
Thả hồn vào chốn xa xăm mịt mờ
Thời gian có bao giờ dừng lại
Đạo làm người ta phải tính sao
Tháng ngày còn lại được bao
Còn bên cha, mẹ được bao nhiêu ngày
Lời hỏi thăm cũng đầy đủ lắm
Chút thâm tình cũng ấm lòng cha
Chớ đừng chờ lúc ra ma
Khóc than, lễ bái cũng là hư không.
20/06/2021
Hưng Cao
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang