Chùm thơ tình – Trần Ngọc Tá (Quảng Trị)

10/04/23 – 05:04

Tác giả Trần Ngọc Tá

VỀ QUÊ

Tàu SE-16
Vừa qua đèo Hải Vân
Hướng nhìn ra phương Bắc
Quảng Trị đã rất gần
Chỉ còn hai tiếng nữa
Sẽ gặp lại người thân
Trời miền Trung nắng ấm
Tiếng miền Trung ngọt lành
Đất miền Trung nặng nghĩa
Đã thấy nhuộm sắc Xuân.

                            07/01/2023

Ảnh tác giả

HÌNH NHƯ

Hình như có một lằn ranh
Cầm tay mà cứ ngại ngần nhìn nhau.
Hình như mình hẹn lần sau
Tháng Năm sen nở ngạt ngào bờ môi.

Hình như em gọi anh ơi!
Nụ hôn bất chợt để rồi ngẩn ngơ
Hình như đến tận bây giờ
Đi qua năm tháng vẫn chờ đợi nhau.

Hình như lời hẹn đã trao
Tình anh giữ trọn, khát khao bồi hồi.
Hình như mình đã bén hơi
Chỉ còn đôi, chỉ còn đôi chúng mình.

Trời rất xanh, biển rất xanh
Hòa chung vào một, ta dành cho nhau.
Hình như ta đã lạc vào
Cỏi thần tiên để thương nhau trọn đời

Ảnh tác giả

ĐÔI CHÂN

Anh đã thuộc lòng bài thơ đôi dép
Của Nguyễn Trung Kiên viết tặng người yêu
Bài thơ hay đến nao lòng người đọc
Triết lý nhân sinh gửi gắm rất nhiều.

Anh gặp lại em vào một buổi chiều
Sau những tháng năm dài xa biền biệt
Đôi chân đi giữa cuộc đời mãi miết
Có bao giờ ta mơ được bên nhau

Nhớ ngày xưa ngồi chung ghế bàn đầu
Đôi chân nhỏ cứ vô tình chạm nhẹ
Mắt chợt nhìn nhau, mắt cười lặng lẽ
Rất ngây thơ bỗng hóa những sắc màu.

Đôi bạn học trò ríu rít bên nhau
Cho đến một ngày chân ta lạc mất
Vì bom đạn vì chiến tranh tàn khốc
Mỗi đứa một phương chẳng biết về đâu

Bài thơ đầu đời anh giữ rất sâu
Nơi tuổi mộng nụ cười em để lại
Đôi chân lạc mà bóng hình theo mãi
Đến bây giờ đôi chân mới bên nhau.

Rất diệu kỳ, chẳng hò hẹn gì đâu
Thơ dẫn lối đôi chân ngày lạc bước
Duyên kỳ ngộ cứ như là định trước,
Cho đôi chân cùng sánh bước song hành.

Xin hãy dìu nhau nhé những bước chân
Đường dẫu ngắn vẫn khơi niềm hy vọng.

15/6/2019

Ảnh minh hoạ internet

ÁNH SAO KHUYA

Em thức giấc trong đêm dài tĩnh lặng
Nhìn bầu trời lấp lánh ánh sao khuya
Bối rối lòng em một cơn gió thoảng
Xao động con tim, nỗi nhớ dội về…

Em lạc vào anh, như lạc giữa cơn mê
Đêm rộng quá mà anh thì xa quá!
Em là sao giữa bầu trời yên ả
Đưa anh về tràn ngập giấc mơ yêu

Có bao giờ anh đếm được bao nhiêu
Những vì sao lấp lánh tình em đó
Em gửi cả yêu thương và nỗi nhớ
Cho ân tình uống cạn một đời anh

Giữa canh khuya,em lại tự hỏi mình
Những vì sao đêm, sao ơi, có biết?
Em nhớ anh, nỗi nhớ càng da diết.
Đêm đông dài, lạnh lẽo, ánh sao khuya…

Ảnh minh hoạ internet

HUẾ THƯƠNG

Trời tháng sáu nắng hè như đổ lửa
Nhớ Tràng Tiền, anh chẳng ngại em ơi
Anh đến Huế sau bao lần tự hứa
Phượng thắp lên bao nỗi nhớ đỏ trời

Huế thương ạ, vẫn là em dịu ngọt
Vẫn là em mơ mộng với ngây thơ
Vẻ đẹp Huế chẳng nơi nào có được
Nón bài thơ tà áo tím đợi chờ…

Sông Hương đó cầu Tràng Tiền soi bóng
Một mình anh lặng lẽ với Huế xưa
Về với Huế tìm em nơi khoảng vắng 
Phượng buồn ơi, em cháy đến bây giờ.

Huế, 11/6/2019

Trần Ngọc Tá

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: