Chùm thơ tình Nguyễn Thanh Vinh (bút danh Tĩnh Lặng)

11/04/23 – 01:04

Tác giả Nguyễn Thanh Vinh, bút danh Tĩnh Lặng

 

TÌNH YÊU BIỂN BỜ

 

Biển có từ bao giờ

Mà em mặn đến thế

Sóng mãi vỗ rầm rì

Lại sâu lắng tình anh

Đôi ta dẫu xa cách

Vẫn khắc khoải đợi chờ

Qua muôn trùng gió bể

Nỗi nhớ mãi về nhau

 

Biển ru hời khúc hát

Qua muôn đời vẫn thế

Như lời gió tình tỏ

Đôi ta ngỏ lời yêu

Mơn man bờ từng lớp

Từng lớp sóng thủy triều 

Bờ mong chờ dịu vợi

Mãi đợi nhớ Biển yêu

 

Từng cung bậc thăng trầm

Theo bờ cát ngàn năm

Tỏa hương thơm ngan ngát

Hương Biển sâu nồng nàn

Mùi Biển mặn ngọt đắng

Ngàn đời vẫn nhớ nhau

Anh nhớ về em mãi

Vẫn đợi em mỗi chiều

 

Lúc thủy triều dâng sóng

Cuộn trào ngàn nhớ nhung

Sóng bạt ngàn ru mãi

Ru mãi khúc tình ca

Gom nỗi nhớ em vào

Giữ muôn đời tình ta

Cất vào lòng biển cả

Biển Bờ mãi ngàn thu.

Sài Gòn, 7/4/2023

Ảnh minh họa: Bá Nha

HẠ VỀ

Xuân qua vội Hạ đang về trước ngõ

Phượng thắm hồng hoa đỏ nắng vàng hanh

Râm ran tiếng trên cành ve gọi gió

Hạ nắng vàng thương nhớ khung trời xanh

 

Chích Chòe cất tiếng ca lanh lảnh hót

Họa Mi chuyền cành nắn nót hòa âm

Cúc Cu gáy giọng đồng ngân cao vót  Hoàng Yến trên cành dịu ngọt đồng tâm

 

Con đường vắng lối về thầm thì gọi

Gửi chút tình sợi nắng chói vừa sang

Gửi cùng Hạ trăm ngàn lời muốn nói

Sách học trò mong nắng rọi từng trang

 

Hạ vừa đến chân trời vang khúc hát

Nhảy múa chào từng hạt nắng mừng vui

Muôn hoa tỏa, hương nồng mùi thơm ngát

Cánh phượng hồng theo vạt nắng đợi ui

 

Em có nhớ Hạ về tuổi hồng đợi

Đến chiều hè hoa vời vợi nhớ thương

Bay theo gió từng cánh vương màu mới

Hạ về rồi nắng gió gợi tình hương

 

Trời chiều tím sân trường bừng sắc đỏ

Chốn cũ về trước gió thắm ngời hoa

Hạ toả sáng bóng ngọc ngà bên đó

Tím đợi chờ Hạ về nhỏ đừng xa.

Sài Gòn, 24/3/2023

 

HẠ XƯA

 

Rộn rã sắc hoa màu đỏ thắm

Tiếng ve buồn ra rả râm ran

Phượng hồng đỏ tươi màu đẹp lắm

Nhớ sân trường chốn cũ hè sang

 

Gió đong đưa rơi từng cánh Phượng

Điệp khúc sầu ve ngân giữa trưa

Chim mỏi cánh không thèm bay lượn

Chẳng biết Hạ về em tỏ chưa!

 

Tháng Tư đến Phượng đơm bông đỏ

Rực cả trời lối nhỏ thân quen

Con đường cũ ngày nào năm đó

Vẫn đi về giờ vắng buồn tênh

 

Thiếu bước chân đi cùng năm cũ

Chẳng nụ cười duyên dáng hồn nhiên

Chỉ còn nắng cùng lũ ve tụ

Vô tư gọi Hè chẳng chịu yên

 

Kỷ niệm xưa một thời lưu luyến

Thuở học trò đùa nghịch hái hoa

Cùng bắt bướm chơi trò oanh yến

Suốt mùa hè ngày tháng trôi qua

 

Hè về rồi đó em có biết?

Chùm phượng tươi năm ấy vẫn còn

Trang nhật ký mình cùng nhau viết

Nét mực tím biếc chẳng còn son

 

Phượng vẫn nở ve sầu vẫn gọi

Hè vẫn về lại thiếu người xưa

Con đường cũ nắng chang chang rọi

Đứng lặng thầm mong được cơn mưa.

Sài Gòn, 9/4/2023

 

NHỚ MÙA PHƯỢNG NỞ NĂM XƯA

 

Đó rực rỡ! Em ơi! Em đỏ rực

Cánh vương tình trước gió nô nức đùa vui

Phượng thoang thoáng toả mùi thêm háo hức

Nhuộm đỏ trời màu mực tím cũng nhòa ui

 

Vào đại học bùi ngùi chân trời mới

Xa ngôi trường cô bạn nhỏ với hàng cây

Xa góc phố chốn hẹn hò ngày anh đợi

Phượng đỏ hồng vời vợi nhớ trời mây

 

Dòng lưu bút anh ghi ngày mới gặp

Lúc vào trường em e ấp mắt trong veo

Anh đến ghẹo, nhỏ eo! Em lại sắp

Mắt lệ nhòa phượng rơi khắp nhòa theo

 

Chiếc xe đạp anh đèo em khắp chốn

Giờ đến trường hai đứa trốn rong chơi

Hoa phượng thắm đỏ ngời gom cũng bộn

Giỏ xe đầy ba bốn chùm phượng tươi

 

Lưu luyến nhớ cánh phượng cười trong gió

Khoe sắc hồng cánh phượng đỏ yêu thương

Ngày từng bữa chung bước vương nỗi nhớ

Cánh hoa tình anh trao nhỏ còn đọng sương

 

Và cứ thế ngôi trường thân thương ngày ấy

Lưu bóng hình trang giấy mới ửng hồng

Dòng lưu bút phượng ép bông vừa lấy

Ghi tên cùng xen với mấy nụ thơm bông

 

Chúng mình nhớ lưu nhiều trong kỷ niệm

Tháng năm trôi phượng nở điểm mùa thi

Lưu bút ấy thời xuân thì âu yếm

Đã qua rồi phượng nở tìm lại được chi.

Sài Gòn, 9/4/2023

Ảnh minh họa: Bá Nha

 

XUÂN LƯU LUYẾN

 

Gió ơi gió! Em về đâu hỡi gió

Đến đại ngàn hay lối nhỏ ngày xưa

Hay là Gió đến gọi mưa về ngõ

Sao lặng im! Hay là đó mới vừa

 

Không còn nữa, đã theo mùa trăng mới

Để hoa sầu nụ héo gởi cánh thương

Đêm buồn nhớ réo lòng tương tư đợi

Xuân theo dòng vời vợi trở mùa hương

 

Em lại nỡ theo đường chân trời đó

Bỏ nụ hồng trước ngõ buồn hắt hiu

Để cánh vạc trời chiều vương mắt đỏ

Cuối chân trời ngọn gió gửi niềm yêu

 

Xuân em hỡi cánh diều đang thiếu gió

Người nhớ người xuân nhớ nụ hương xưa

Anh nhớ lắm đêm sao thưa lấp ló

Vắng nụ cười cùng trăng tỏ đong đưa

 

Trời vào Hạ nắng vàng vừa mới đến

Cây Phượng hồng sáng tỏ bện trời xanh

Hoa Gạo đỏ trên cành trao thương mến

Cố khỏa lòng chim én liệng tìm anh

 

Giọt sương sớm long lanh theo gió gọi

Nắng rực vàng cũng gói nhớ vào meo

Lưu luyến tiển Xuân theo nắng vàng rọi

Hạ đã về khắp mọi miền phượng reo.

Sài Gòn, 29/3/2023

 

NGUYỄN THANH VINH

BÚT DANH: TĨNH LẶNG

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: