12/04/23 – 07:04
QUÊ HƯƠNG DẤU YÊU
QUÊ ta đó nơi chôn rau cắt rốn
Ai đi xa mà chẳng muốn quay về
Nhớ nắng vàng sưởi ấm những sườn đê
Em có ngại để theo về cùng gió.
HƯƠNG thu thoáng trong chiều hoàng hôn đỏ
Ai quên được dù đây đó xứ người
Nơi xa vời cũng nhiều lắm đầy vơi
Trong tâm tưởng vẫn luôn ngời sắc tím.
DẤU trong dạ hương vị quê ngọt lịm
Khi cuộc đời chưa tím những ước mơ
Bao chứa chan lòng yêu mến đợi chờ
Ngày ấm áp cho vần thơ tròn trịa.
YÊU nhiều lắm nơi mang đầy ân nghĩa
Chốn quê người như dao khía tâm can
Nỗi nhớ nhung khơi đầy ắp ngập tràn
QUÊ HƯƠNG thẳm những riêng mang cõi dạ.
Hoàng Văn Ninh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang