Chùm thơ tình – Anh Trung Lê (Hà Nội)

12/04/23 – 05:04

Tác giả Anh Trung Lê

TÌNH THẮM NON SÔNG

Hỏi núi, núi bao nhiêu tuổi?
Núi nhường sông dù khát khô lòng?
Hỏi sông, sông bao nhiêu tuổi?
Sông núi yêu chiều như nước biển đông!

Hỏi tình vạn cổ, tình bao tuổi?
Mà hậu sinh khắc khoải tim hồng
Thì ra tình trường tồn trời đất
Hóa cây đời thắm mãi non sông!

Ảnh minh hoạ internet

QUA BẢN CÒ NÒI

Trưa hè qua bản Cò Nòi
Nhớ con đường đá một thời con đi
Thầy Lang trên núi xa kia!
Giơ tay bà chỉ xanh rì non xanh

Chiều hôm bà dắt qua ghềnh
Thầy Lang ra đón ân tình lời quê
Nhà sàn vách núi liếp che
Quanh nhà cây thuốc thơm mê hồn người…

Thầy là hậu duệ mười đời
Hành nghề Y dược ở nơi đầu nguồn
Bao người bệnh tật tha phương 

Gặp thầy chữa chạy sáng đường tử sinh

Ngày xưa thầy tới quê mình
Cứu bao bà mẹ hậu sinh ốm mòn
Bây giờ thầy ở trên non
Lánh xa trần tục, râu chòm như mây

Cháu là cháu của bà đây
Theo bà nối nghiệp học thầy thuốc nam
Người thiêng sống mãi trần gian
Núi thiêng có mộ Thầy Lang lẫy lừng…!

Sơn La, 26/06/2022

Ảnh minh hoạ internet

DÌ HAI CHÂU ĐỐC

Trưa miền Tây trời chang chang nắng
Giữa đồng ngổn ngang trạm viễn thông
Có đứa ngủ khò bên hố móng
Đói chờ cơm bụng sủi òng ong!

Bán tải hôm nay không về kịp
Dì hai đi một cuốc xe đò
Nhìn thấy công trường sắt thép
Dì xuống xe băng đồng lội vô…

Mong dì như mong mẹ về chợ
Dì mang nồi kho tộ to đùng…
Giơ ống nhòm thấy dì hai đó
Trán đẫm mồ hôi… con rưng rưng!

Hai đứa ra đón dì đi tới
Tiếng dì vang trong nắng trưa hè
Tau tưởng tụi bay là bộ đội
Cũng tăng bạt võng lán lều tre…!

Mất hai năm miền Tây số hóa
Tăng tốc hạ tầng lưới viễn thông
Dì đi ghe gọi sang tới Mỹ
Diệu kỳ như cổ tích Tiên ông!

Làng nuôi cá lòng bè nhà nổi
Đêm về sáng rực mặt sông
Ti vi điện mặt trời le lói
Chú tư lập Web bán cá đồng!

Có viễn thông miền Tây gần tới
Coi chú Stream Live bắt cá đồng
Thấy em chèo ghe mùa nước nổi
Ca hò vọng cổ trong mênh mông…!

Nhớ dì hai nhớ miền Tây
Dù ta đi đó đi đây nhớ về
Nhớ dì hai nắng trưa hè
Cá kho tộ với Coke nước dừa…

Nhớ mùa khô nhớ mùa mưa…
Tổng đài em trực sóng đưa đầy trời…
Nhớ miền Tây quá dì ơi!
Bao giờ về lại thăm người dì thương?

Ảnh minh hoạ internet

TÌNH GỌI TÊN EM!

Này em, cô gái quê hương ta…
Tuổi hồng em đẹp như hoa
Ngày em trăng tròn mười sáu
Chân son tung tẩy qua nhà…!

Em ngoái nhìn anh bẽn lẽn
Anh bừng nhớ một ngày xa…
Mẹ dắt qua sân phơi lúa
Anh ngồi bên cửa trông gà…

Mười năm không gặp, thì ra em…
Ra thành đô chăm chỉ sách đèn
Rồi một sáng trên trang Facebook
Nhận ra cô gái làng rất quen…

Mười năm… cây thành ván đóng thuyền!
Mười năm… trăm đám cưới làng bên!
Mười năm… cau thành rừng trên rẫy!
Mười năm… bê tông hóa đường quen!

Mười năm… anh về qua lối cũ…
Người vẫn không quên!

Tình gọi tên em!

Ảnh minh hoạ internet

THƯƠNG KHÔN NGUÔI

                                  NÀY THIẾU NHÂN ƠI!

Ơi vầng trăng thiếu nữ
Nhớ trăng lòng buồn thêm
Ngày ta xa biệt xứ
Đêm ngày mơ về em…!

Ngày vội về thăm nhà
Em lên đê hóng gió
Mắt dõi trên đồng xa
Thấy anh vui vỡ òa!

Chạy tới bỏ quên giày
Đôi mình gặp nhau đây
Nâng em trên ngực trẻ

Ta làm trời đất quay…!

Ơi vầng trăng thiếu nữ
Tiếc nuối ngày đã xa
Bạn em đùa quỷ sứ:
– Bao giờ bay chung nhà?

Em vầng trăng thiếu nữ
Đẹp mãi trong lòng anh
Dù nay thành thiếu phụ
Tơ duyên hết chung tình…

Bến đò xưa gặp em
Mãi mãi là kỷ niệm
Ta cùng ngắm sao đêm
Trao nụ hôn trìu mến…!

Anh không giận em đâu
Chẳng trách cứ người sau
Duyên trời trao ngày ấy
Cho ta thành đôi sầu…!

Này mắt này môi… dáng thiếu nhân ơi
Này tóc mây xinh… thuớ ấy trao người
Mãi trong tim anh… em là thiếu nữ
Mãi tình nhau… đằm thắm đầu đời…!

Đừng khóc nhé em… mưa ngâu tháng Bảy
Nhắc tình không tuyệt… Thương khôn nguôi…!

 

Ảnh minh hoạ internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: