20/04/23 – 07:04
Chiều hạ nào
Hạ đến rồi em còn lạc nơi đâu
Vòng tay nhỏ âu sầu ôm giọt nắng
Trong vu vơ đất trời thêm phẳng lặng
Góc bình yên thanh vắng đến vô cùng
Hạ đến rồi nơi ánh mắt mông lung
Như muốn níu bước chân dừng ở lại
Cánh phượng tím suy tư chiều hoang hoải
Đang trốn tìm mê mải cuộc trần gian
Hạ đến rồi sao em mãi miên man
Mãi ngẩn ngơ trong muôn vàn nỗi nhớ
Có phải chăng còn những điều dang dở
Nơi cuối đường một thuở đã từng quen
Hạ đến rồi em còn nhớ hay quên
Nhớ năm tháng êm đềm không vồn vã
Em còn nhớ tiếng ve chiều ra rả
Nhớ Hạ nào êm ả một trời yêu…?
Thu Phạm
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang