14/04/23 – 03:04
MEN TÌNH ĐẮNG
Ta đã thấy, men tình mùi vị đắng
Dẫu biết rồi, ngục ngặc chịu đành thôi
Sống sao đây, cho vừa với cuộc đời
Hay lầm lũi, rong chơi rồi ráng khổ.
Men tình ơi, hôm nay sao lổ chỗ
Không phẳng bằng, mà sắc nhọn gai đâm
Ừ trải thôi, qua một cuộc mưa dầm
Rồi cầu nắng, cho bình minh le lói.
Men tình đó, ta thành kẻ tội lỗi
Dù nói gì, cũng thua cuộc lặng im
Trời đau thương, đang nặng gánh đè chìm
Vọng uất ức, như từng cơn lửa bỏng.
Ta rất muốn, yên lành trong cuộc sống
Sao nợ kia, lại vây hãm cuộc đời
Ôi thôi rồi, một kiếp chịu nổi trôi
Và tình đắng, đang ngự trị tim máu…!
Vân Thiên Long
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang