Chùm thơ – Thơ Quyền Dương Tử

15/04/23 – 03:04

Tác giả Quyền Dương Tử

TỰ  TÌNH  

Lâu rồi gác bút làm thơ
Lang thang nẻo vắng vẫn vơ tự tình
Lang thang cũng chỉ một mình
Tìm nơi phương gió tỏ tình ngắm trăng

Dẫu xưa cũng chẳng biết rằng
Bể dâu buộc phận muôn vàn lắm thay
Tìm trăng mây nước tỏ bày
Miền nơi cảnh lạ trút bầu tâm tư

Hữu tình những buổi vô hư
Lang thang đây đó tương tư với đời
Hoa vàng trôi ở biển khơi
Hồn người thi sĩ chơi vơi giữa dòng.

 

TĨNH LẶNG

Mưa tí tách bên thềm nổi nhớ
Gió lang thang thổi mãi về nguồn
Hương xuân xưa cũng đã phai rồi,
Để cho con bướm một thời ngẩn ngơ

Vướng tơ, nên con nhện xoay vòng
Nỉ non tiếng hót đau lòng chim ca
Cuộc tình đã tan biến như mơ
Buồn vui để lại dòng thơ với đời.
Ngày Vu Lan xin mạn phép viết bài thơ ngược dòng… nếu chúng ta vẫn đang còn!

 

ĐỜI VẪN THẾ

Mặc thế gian cho dòng đời xuôi ngược
Mẹ vẫn ngồi tần tảo  từng đồng xu
Để chắt chiu mưu sinh trong cuộc sống
Vốn dành dụm từ đó lòng mẹ đây.

Bằng gánh hàng dong sớm buổi vĩa hè
Chiều mưa gió,  mẹ  đâu quản  ngại
Vẫn ngậm ngùi hai bữa cháo cơm
Mà  cảm  thấy  thương con từ độ.

Đâu ai biết, nỗi đau trong lòng mẹ.
Cả cuộc đời hai buổi gánh hàng dong
Và  cứ thế  bao  dòng  đời  trôi  mãi
Sao nhân gian quên cả sự vô tình.

 

TRÚT HỒN THU THẢO

Trăng đã chuốc ta say từ đó
Ta chìm trong vui thú men cay
Lâng lâng ta trút hồn thu mộng
Ta uống với nàng để ta say.

Hôm nay gió thoảng lòng li biệt
Muôn cạn chén sầu hỡi trăng ơi
Kìa sao lại để cành liễu rũ
Bỏ ngái hương nguyền để buông lơi.

Trăng đã chuốc hồn ta chết yểu
Trong không gian ta mãi đi tìm
Trăng vẫn nằm, nằm trên cành liễu
Vẫn vô tình sao vẫn lặng im

Ta muốn hỏi ngàn lần trăng hỡi
Cả không gian những lúc vô ngần
Ta đã trót say trăng từ đó
Phải là trăng cũng đã bao lần
Kìa trăng, sao đang thấy ngại ngùng
Trong cơn sầu thảm muôn trùng cô đơn.

 

ÔI SÔNG QUÊ

Ta về với bến sông quê
Cùng vui tắm mát thỏa thuê cuộc đời
Gian nan vất vả xứ người
Trong ta nhớ mãi một thời ấu thơ

Xa quê từ những bao giờ
Mà sông vẫn đợi vẫn chờ sông ơi
Về gặp lũ bạn à ơi
Một thời thủa ấy là nơi tâm hồn

Bao năm ngày tháng xa buồn
Bao năm nhớ bạn lúc còn sơn khê
Buổi chiều diều thả triền đê
Với đàn trâu mập duyên khuê cùng về

Trĩu nặng vườn trái xum xuê
Ai ơi có nhớ làng quê sớm chiều
Tuổi thơ như gió cánh diều
Ngân nga tiếng sáo mỗi chiều trong ta.

Quyền Dương Tử

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: