Tản văn “Nhớ những chuyến phà” – Lưu Giang

18/04/23 – 02:04

Tác giả Lưu Giang

NHỚ NHỮNG CHUYẾN PHÀ

Quê hương Miền Tây của tui sông ngòi chằng chịt, có những con sông lớn như sông Tiền, sông Hậu và muốn nối liền hai bờ thì xưa những chiếc phà đã vận chuyển người, xe… và đó là nhu cầu không thể thiếu cho cuộc sống…

          Rồi bất chợt một ngày nào đó những cây cầu thay thế cho các chuyến Phà nghĩ ra là thời càng hiện đại, con người ta đã làm những điều không tưởng là bắc những nhịp cầu dài từ bờ này sang bờ kia hàng cây số…

          Xưa mỗi lần về quê tôi phải qua hai, ba chuyến phà, phà Mỹ Thuận, phà Vàm Cống để về nhà, tôi nhớ những chuyến phà nhộn nhịp ở hai đầu bến phà, người xe, in ỏi, các người bán hàng rong, bán đủ thứ món” người bán bắp, chị bán nước, cô bán vé số, em bán đậu… và những tiếng còi tàu khi xuất bến và cập bến, những thanh âm đó sẻ xa dần, và sau này chỉ còn trong kỷ niệm khi những chiếc cầu được thay vào, bỏ những chuyến phà và tôi chỉ còn hoài niệm…

         Giờ về qua những chiếc cầu, tôi cũng tự hào là hiện đại cho đời sống dân bớt khổ cực, song cũng chạnh lòng, nhớ những chuyến phà, những thanh âm hối hả, những phút lênh đênh trên sông, nhìn những ánh đèn hai bên sông, những con sóng bàn bạc lăn tăn, và chiếc xuồng, ghe xuôi ngược trên dòng ngẫm lại buồn vương đôi chút se lòng…

        Cuộc sống ngày một đi lên, đô thị phát triển, mọi thứ thuận lợi hơn, song cũng xóa dần đi những kỷ niệm, và sau này biết còn ai nhớ đã từng tồn tại những chuyến phà, bắt qua sông, nối liền hai bờ… Tôi cũng quên dần thôi thương, thôi nhớ.

                17/4/2023

Ảnh minh hoạ internet

Lưu Giang

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: