18/04/23 – 02:04
SƠN NỮ
“Tặng nhỏ Hờ Thể”
Đôi má hồng dễ mến
Thêm cái lúm đồng tiền
Chút hương rừng cỏ dại
Sơn nữ cười thắm duyên
Đong đưa chiếc gùi nghiêng
Ánh mắt huyền sóng sánh
Bàn chân thon nhí nhảnh
Em về hương tinh khôi
Miền Sơn Hòa xa xôi
Có một loài hoa dại
Trong lành như nước suối
Thơm tho tựa trăng ngàn
Dòng sông Ba yên bình
Qua Củng Sơn phố núi
Đất quê bao nhiêu tuổi
Trải thời buổi gian nan
Cô sơn nữ hiền ngoan
Người gọi nàng: Hờ Thể
Chao ôi! Xao xuyến thế
Cái tên ai dễ tìm
Chào em! Cô gái Chăm
Nụ cười duyên một nửa
Đôi mắt huyền chan chứa
Một vẻ đẹp đơn sơ
Mặc kệ đời hơn thua
Cứ giản đơn em nhé!
Em vẫn là Hờ Thể
Bông hoa đẹp núi rừng.
Triều Niên
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang